Sau khi Điền Đạt Đan sung sướng ngủ một giấc xong, vừa mở mắt ra, thì thấy một con gấu trúc đeo vành mắt đen khổng lồ: “Anh trai, anh xem giao diện đăng nhập tôi làm hộ anh hôm qua đi.” 
Điền Đạt Đan mở máy tính ra. 
Sợ đến nỗi ngay cả tiếng Triều Châu[1] gã cũng rống ra:”Gả hệ mị quỷ (đây là cái quỷ gì)?!” 
Bạch Tiểu Trì ngây ngốc: “Quỷ? Quỷ ở đâu?” 
Lại ngó Điền Đạt Đan lần nữa. 
Gã đã run rẩy. 
Một giao diện đăng nhập thôi, ai biết vì sao trở nên màu mè thế này. 
Toàn bộ kiểu chữ viết hoa hoàn toàn chẳng nhìn rõ được nội dung, cạnh đó đặt một con bướm to mờ mờ. 
Vừa nhìn là biết lấy ra từ trong trang biểu tượng cảm xúc riêng lâu đời. 
Cả màu nền còn càng thêm quỷ dị. 
Đỏ da vàng lục lam chàm tím. 
CMN thật là sai sót, đây là Lơ Lơ[2] mà. 
Bạch Tiểu Trì liếc Điền Đạt Đan đây rõ ràng là mất hứng, vội giải thích: “Lần trước tôi từng bị boss mắng mình là thẩm mỹ thẳng nam(đơn giản),đừng cho rằng thẳng nam thích kiểu gì thì làm thành kiểu đó…” 
Điền Đạt Đan hết chỗ để nói. 
Vậy cậu cũng đâu thể làm thành thứ đồ quỷ quái mà ngay cả thẳng nam cũng ghét chứ! 
[1] Tiếng Triều Châu (còn gọi là tiếng Tiều, 潮州話, Tìe-Chiu-Uềi, Teochew, “Triều Châu thoại”) là một ngôn ngữ thuộc hệ ngôn ngữ Hán-Tạng được nói như tiếng mẹ đẻ ở phía Đông của tỉnh Quảng Đông, tức là vùng Triều Châu – Sán Đầu và Yết Dương ngày nay. Lôi Châu và Hải Nam tuy phương ngữ thuộc hệ Mân Việt như tiếng Triều Châu nhưng không thuộc chi nhánh của tiếng Triều Châu. Tiếng Triều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tra-thu-xa-hoi-som-muon-phai-ket-thuc/1213735/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.