Chương 20: Đổi thay
Thấy An Du vẫn chỉ nở nụ cười nhìn anh đầy ý vị mà không lên tiếng trả lời, Trịnh Nhất Khôi bước vòng qua, ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường cô, lại dùng ánh mắt dịu dàng tha thiết mà hỏi: "Còn đau nhiều lắm không em?".
An Du hơi nghiêng đầu qua nhìn Trịnh Nhất Khôi nhỏ giọng nói: "Em không sao, anh đừng lo!".
Nghe cô nói vậy lại nhìn thấy nụ cười mỉm chi luôn ở trên môi nhưng sao Trịnh Nhất Khôi lại có cảm giác cô và anh trở nên cách trở quá, trở nên xa lạ quá! Anh sợ ánh mắt ghét bỏ của cô, nhưng sao bây giờ nụ cười của cô dịu nhẹ là thế, ánh mắt thản nhiên là thế lại khiến anh có cảm giác khó chịu thế này, bất lực thế này?
Trịnh Nhất Khôi giơ tay lên muốn vuốt nhẹ mái tóc của cô như ngày xưa anh vẫn thường làm nhưng lại ngỡ ngàng trước ánh nhìn chằm chằm của An Du vào bàn tay anh. Đó là một đôi mắt lạnh nhạt đầy cự tuyệt. Trịnh Nhất Khôi nhất thời hốt hoảng, cánh tay cứng đờ giữa không trung cũng quên thu lại.
Nhận thấy phản ứng của bản thân tạo nên tình thế khó xử giữa cô và anh, An Du bèn cất tiếng: "Anh có thể rót giúp em một ít nước được không? Cổ họng em hơi khô.".
Biết An Du muốn mình thoải mái hơn, Trịnh Nhất Khôi cười cười nói một tiếng "được" rồi rót một ít nước nóng từ bình thủy ra ly cho cô. Sợ nước nóng quá làm bỏng lưỡi cô, anh còn cẩn thận thổi thổi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tim-dau-chan-cua-hanh-phuc/3439074/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.