Chương 4: Quay lại thành phố (1)
Buổi tiệc kéo dài đến tận chiều, An Du tuy chỉ phụ trách tiếp đãi khách khứa tới buổi trưa nhưng cô đã muốn thở không ra hơi, nhất là chiếc váy bó sát vòng eo thế này, rất không thoải mái.
Nếu hỏi An Du nghĩ gì về tiệc tùng ở quê, cô sẽ nói: thực quá ồn ào.
Cái nhìn của An Du không hẳn là quá khắt khe, mà xét theo bản tính của cô thì chính là vậy. Người miền Tây Nam Bộ chất phát thật thà, họ ấm áp tình làng nghĩa xóm, can đảm và phóng khoáng.
Vì thế, đối với họ, lễ tiệc không phải chỉ là chuyện trong nhà. Họ chia sẻ niềm vui cho những người khác, muốn hàng xóm xung quanh cũng hưởng niềm vui đó; nên mỗi khi có lễ cưới của một nhà, bình thường cả xóm đều hoan hỉ.
Tiệc cưới của những gia đình giàu có, quyền quý ngày xưa có khi đãi khách mấy ngày liên tiếp. Mọi người còn góp vui những tiết mục văn nghệ nho nhỏ mừng ngày tân hôn của cô dâu chú rể, ca ngợϊ ȶìиᏂ yêu đôi lứa và hò, ngâm thơ để chúc phúc bền vững trăm năm.
Bây giờ thời đại phát triển, những dàn nhạc sống thường được mời về tăng náo nhiệt cho ngày này. Nhưng việc dây dưa kéo dài quả thực gây ô nhiễm âm thanh, bởi khi tỉnh táo thì hay, say xỉn rồi chỉ toàn bát nháo.
An Du đi vào nhà tìm Lý Lynh Thy để chào ra về, tiện thể thay luôn bộ váy áo vướng víu trên người ra. Cô gõ cửa phòng tân hôn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tim-dau-chan-cua-hanh-phuc/3439058/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.