Trời đã vào đêm, Phan Lâm mở cửa cỗ xe màu trắng của Nghiêm Tố, chở chủ xe đã bị thao đến cả người nhũn ra về nhà.
“Uy, ta nói, nhà người trong tủ lạnh cái gì cũng không có, ngươi ăn bằng gì vậy?” Phan Lâm lớn giọng, vẻ mặt không kiên nhẫn từ phòng bếp đi tới thò đầu vào phòng tắm kêu.
Tiếng nước trong phòng tắm ngăn trở thanh âm của Phan Lâm, người ở bên trong đang một tay chống lên tường, vểnh cao mông, một tay đưa ra phía sau cắm vào tiểu huyệt tẩy trừ bạch dịch bên trong, chợt nghe cửa “ba” một tiếng mở ra, Phan Lâm trên người mặc một cái tạp dề không biết tìm ở đâu ra đột ngột xông vào.
Phan Lâm hai mắt đăm đăm, trừng thật lớn nhìn thân thể trơn bóng của Nghiêm Tố. Hắn chưa từng một lần dưới ánh đèn sáng ngời nhìn kĩ nam nhân đã bị mình thao mấy lần này. Lần đầu tiên say khướt không có ấn tượng gì, lại càng không nói đêm nay ở trong WC hôn ám cùng phòng tập thể thao tối đen.
Khối thân thể cao gầy trắng nõn trước mắt rải đầy những vết sẹo thật nhỏ, một mảnh dài hẹp có vẻ là bị roi quất lên đi? Lại còn có dấu vết bị bỏng tàn thuốc, chủ yếu tập trung ở hạ thể cùng trước ngực, nếu không nhìn thật kĩ sẽ không nhìn ra dấu vết nhợt nhạt kia.
“Cút!” Người nọ nghe được tiếng cửa mở, quay đầu nhìn về phía nam nhân đang thần tình kinh ngạc đánh giá thân thể mình, bình tĩnh bắt hắn lăn ra.
Phan Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-thue-nha-tro-gap-phai-mot-yeu-tinh-khiem-thao-nhat-to-phong-dich-khiem-thao-yeu-tinh/3216509/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.