CHƯƠNG 10
Thu Nhi sau khi sinh xong vẫn đang hôn mê, tình trạng xuất huyết nơi hạ thể gián đoạn lúc không lúc có. Thân thể Thu Nhi vốn kém, lần này lại ra nhiều máu như thế, bồi bổ không tốt sẽ lưu lại bệnh căn, chính là Thu Nhi cứ hôn mê như vậy thì ngay cả đút canh cũng thực khó khăn.
Bé con mới sinh trái lại khá khỏe mạnh, chỉ có điều bệ hạ không chịu tìm vú em, Tiểu Đông Tử đành phải mỗi ngày tới Ngự thiện phòng lấy sữa cho đứa nhỏ.
Yến thái y và Tiểu Đông Tử đều không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ, lúc ban đầu chỉ có mỗi việc đút Thu Nhi và đứa nhỏ ăn cơm đã chiếm hết phần lớn thời gian của bọn họ.
Đứa nhỏ sau khi sinh bảy ngày thì Thu Nhi hồi tỉnh. Thái y ôm bé con cho hắn xem, Thu Nhi yêu thương nắm nắm bàn tay nhỏ bé, hỏi Thái y danh tự của đứa nhỏ. Thái y xấu hổ trả lời còn chưa có, bệ hạ vẫn chưa ban thưởng danh.
Thu Nhi hiểu, Hoàng Thượng không ban danh là ngầm ý tứ hắn căn bản không thừa nhận đứa nhỏ này.
Bởi lẽ thời điểm Thu Nhi sinh sản quá mức thống khổ, thế nên ngay tại lúc Thái y không cần hắn dùng sức, hắn mới tận lực khiến đầu mình trống trơn, điều chỉnh hô hấp, thả lỏng cơ thể. Nhiều năm kinh nghiệm nói cho hắn, đau đớn khi càng muốn chống cự lại càng thêm đau. Đại đa số thời gian hắn đều khiến tâm trí mình đi lạc vào một nơi nào đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-thu/2886992/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.