“Ba Tư?” Sương Sinh khó hiểu.
“Boss, b, o, s, s, ách, Sinh Sinh tiếng Anh? Ai, cũng phải, hiện tại phần lớn đều dùng Hán Ngữ.” Miêu vẫy tay, “Đi thôi boss, tôi ở trong này tiếp tục số khổ.”
Đi ra ngoài, bên ngoài thực phồn hoa, ngoạn gia rất nhiều, trên đường rất nhiều ngoạn gia, NPC bày bán hàng rong, thét to, có rất phong vị Trung Quốc dày đặc. Dựa trên tấm lưng dày rộng của lão đại, thực thoải mái.
“Lão đại, Miêu Miêu như thế nào số khổ thế, có phải anh nô dịch anh ta không?”
“Ừ.”
“Nga, vương tử đương nhiên có thể nô dịch hạ nhân. Lão đại, đi nơi nào?”
“Tùy tiện đi một chút. Tiểu Sinh, Song Sinh là em đúng hay không.” Lão đại dùng khẩu khí trần thuật khẳng định.
“A?” Sương Sinh cả kinh, tiếp tục giả ngu, “Cái gì? Tôi là Sương Sinh a.”
“Em hiểu được anh đang nói cái gì.” Lão đại đem đứa bé trên lưng quơ đến phía trước, ôm vào trong ngực, “Thực không nghĩ tới em có thể biến thành bộ dáng khác, em là người có năng lực đặc biệt?”
“Khụ khụ, lão đại anh đang nói cái gì nha…” Chột dạ quay đầu đi, cậu không có lộ ra dấu vết gì a, sao lão đại giống như đã biết cái gì đó? “Tiểu Sinh, em gọi anh là vương tử, thực dễ dàng.” Còn có Băng Băng vừa logout đi tìm người, cậu lập tức cũng logout, còn cùng ‘Sương Sinh’ kia đồng thời mất tích lâu như vậy, hắn còn không có hoài nghi, thì quá ngu rồi.
“Ách.” Lúc này Sương Sinh mới tỉnh ngộ, thất bại đem đầu chôn nào ngực lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-thu-tinh-nam/4510598/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.