Người tu chân một khi dẫn linh khí nhập thể, cả người đều sẽ bị cải tạo, trí nhớ sẽ dần dần gia tăng, tuy sẽ không có chuyện đã gặp qua là không quên được nhưng ít nhất cũng có thể làm được như là xem mười lần sẽ nhớ kỹ.
Ba quyển sách không tính nhiều, một ngày xem một quyển, thời gian một quyển xem hai mươi lần đều dư dả.Tiêu Lăng Hàn này rõ ràng là có ý định muốn đánh người, Thượng Quan Huyền Ý theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, liên tục lui về phía sau, thẳng đến khi lùi đến cạnh cửa, bị trận pháp chặn đường lui.
Hắn mới gian nan ngẩng đầu, nhìn Tiêu Lăng Hàn ngượng ngùng cười nói: “Cái kia, Tiêu ca ca, ngươi khát không? Muốn ta rót giúp ngươi một ly linh trà hay không?”Nhướng mày, Tiêu Lăng Hàn cười như không cười nhìn thiếu niên trước mặt ít hơn mười hai tuổi, lùn hơn mình nửa cái đầu.“Làm tuỳ tùng của ta, ngươi không có chí tiến thủ, ngươi xem sách thì lại qua loa cho xong!” Nói tới nơi này, Tiêu Lăng Hàn ánh mắt trở nên sắc bén, đời trước hắn làm lão đại ở tổ chức đặc công, những người thủ hạ đó của hắn, mỗi người đều bị hắn giáo huấn đến dễ bảo, không có ai dám ở thời điểm làm nhiệm vụ chân trong chân ngoài*.Chân trong chân ngoài*: Vừa làm việc nội bộ, vừa làm việc ở ngoài“Ta không cần những người không có chí tiến thủ, vừa lòng với hiện trạng, nếu ngươi chỉ cầu mong an ổn ở một xó xỉnh nào đấy, vậy ước định hai trăm năm chúng ta trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-trong-sinh-chi-nghich-tap-tu-tien/2847020/chuong-56.html