Đi khoảng mười phút, hai người Tiêu Lăng Hàn và Thượng Quan Huyền Ý ngừng lại, trước mặt là một ngọn núi, trên núi tất cả đều là đá.
Có cục đá rất nhỏ, nhìn kỹ bằng mắt thường thì thấy chúng nó đang có tốc độ chậm rãi đi về phía trước, số lượng đại khái có khoảng ba bốn trăm cái.“Huyền Ý, những cái đó là Phệ Hồn Kiến, bên trong cái động phủ kia nhất định có thiên tài địa bảo về phương diện gia tăng linh hồn lực.” Tiêu Lăng Hàn chỉ vào hòn đá nhỏ phía trước nói, sau đó lại nhìn nhìn hòn đá nhỏ mặt sau sơn động.“Phệ Hồn Kiến?” Cái này vẫn là lần đầu tiên hắn nghe nói, đời trước hắn kiến thức quá yêu thú cũng có không ít, nhưng thật ra Phệ Hồn Kiến chưa từng nghe nói qua.“Ừm, chờ một chút ngươi dùng dị hỏa công kích, pháp thuật công kích đối chúng nó không có hiệu quả, nhớ kỹ ngàn vạn lần đừng thả ra thần thức.” Tiêu Lăng Hàn nhắc nhở Thượng Quan Huyền Ý, hắn như thế nào cũng cảm thấy Thượng Quan Huyền Ý chính là một nhóc ngốc nghếch, giống như Phệ Hồn Kiến cũng chưa từng nghe qua, chờ sau khi vào Học viện Hoàng Cực nhất định phải bắt hắn bù lại một chút tri thức của Tu chân giới.“Được, ta đã biết.” Thượng Quan Huyền Ý rầu rĩ nói, hắn biết mình lại bị Tiêu Đại Ma Vương xem thường.Thời điểm ngừng lại hai người cách Phệ Hồn Kiến 5 khoảng mét, Thượng Quan Huyền Ý trực tiếp thả ra Minh Vương Âm Hỏa trong đan điền bắt đầu đốt cháy Phệ Hồn Kiến.“Xèo xèo, a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-trong-sinh-chi-nghich-tap-tu-tien/2847002/chuong-66.html