Nguyệt Nhi, ngươi đến cùng ở đâu? Trên đường có lẽ đã không còn người nào rồi, Bắc Ly Mạc lẻ loi một mình tìm kiếm.
———–
Đến lúc cho hắn một câu trả lời thuyết phục rồi.
Lúc Bắc Ly Nguyệt đến bên cầu, Liễu Tổ Huy sớm đã ở bên kia đợi.
“Nguyệt, nghĩ kỹ đáp án rồi sao?” Liễu Tổ Huy thật cao hứng, giống như cảm thấy Bắc Ly Nguyệt sẽ đáp ứng hắn.
“Ân, ta nghĩ kỹ, ta.....” Bắc Ly Nguyệt vừa định nói lại bị cắt đứt.
Nguyên lai là Bắc Ly Mạc tìm tới, “Nguyệt Nhi.”
“Phụ.... Phụ thân.” Bắc Ly Nguyệt hấy người tới là Bắc Ly Mạc trên mặt cũng không có nửa điểm cao hứng.
Liễu Tổ Huy trông thấy Bắc Ly Nguyệt gọi Bắc Ly Mạc là phụ thân, xem ra là nhạc phụ đã tìm tới cửa. ( Bắc Ly Mạc: Đoạt người của ta, còn dám gọi ta nhạc phụ ngươi muốn chết a. Liễu Tổ Huy: Đừng đánh ta, nhạc phụ. Bắc Ly Mạc: Ngươi còn dám gọi. Tiểu Tuyết:.....)
“Cái kia….” Liễu Tổ Huy vừa định chào hỏi, đã bị Bắc Ly Mạc cắt ngang.
“Nguyệt Nhi, ngươi không sao chớ, đi thôi, chúng ta trở về.” Rất hiển nhiên là Bắc Ly Mạc bỏ qua Liễu Tổ Huy, đang chuẩn bị kéo tay Bắc Ly Nguyệt đi, Bắc Ly Nguyệt lại quăng tay Bắc Ly Mạc ra.
Xem ra Bắc Ly Nguyệt còn chưa có hết giận. ( Tiểu Tuyết: Ngươi đem tâm của hắn tổn thương triệt để rồi. Bắc Ly Mạc:... Thật sao, cái này.... Tiểu Tuyết: Gõ chết ngươi hỗn đản này.)
“Nhạc phụ, Nguyệt xem ra không muốn cùng ngươi trở về, ngươi cũng đừng bắt buộc hắn rồi.” Liễu Tổ Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-trong-sinh-chi-mac-nguyet/754266/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.