Trên đường đi Dạ Vệ Khiêm cứ nhao nhao, mỗi lần Bắc Ly Mạc đang cùng Bắc Ly Nguyệt hôn môi hắn cứ quấy rầy Bắc Ly Mạc, hại Nguyệt Nhi đều cùng hắn giữ một khoảng cách. ( Tiểu Tuyết: Đáng thương, nhẫn nhịn vô cùng vất vả a. Bắc Ly Mạc: Thứ nhất ta không đáng thương, thứ hai, để cho ta ăn hết Nguyệt Nhi. Tiểu Tuyết: Ngươi cứ đợi a, chậm rãi chịu đựng.)
Một ngày nào đó, Dạ Vệ Khiêm lại bắt đầu điên rồi.
“Tiểu Dạ nhi ~~~~~~ cho người ta hôn một cái nha, người ta sợ quá đi.” Lúc này Dạ Vệ khiêm tựa như một con chó nhỏ rất đáng thương (?) cầu xin Dạ.
Dạ quan sát bốn phía mặt liền đỏ lên, “Cút, đừng có nháo.”
Dạ Vệ khiêm trông thấy mặt Dạ đỏ bừng, đã biết rõ hắn khẳng định là đang thẹn thùng, “Đi mà nha, đến, Tiểu Dạ nhi cho tướng công ta hôn một cái.” Nói xong miệng liền hướng đến bờ môi của Dạ.
Bắc Ly Mạc rốt cục nhịn không được, gầm lên giận dữ: “Dạ Vệ khiêm, ngươi muốn chết sao?”
Đạ Vệ khiêm vội vàng đem miệng của mình thu hồi lại, “Ha ha, Hoàng Thượng có chuyện gì không?”
“Hừ, ngươi tốt nhất quản tốt cái miệng của mình, nếu không ta sẽ đem miệng của ngươi may lại.” Bắc Ly Mạc lần này chỉ là cảnh cáo hắn, nếu có thêm một lần nào nữa hắn sẽ thật sự đem miệng của Dạ Vệ Khiêm may lại.
“Chủ tử, đừng a, ta làm cho hắn quản tốt miệng của mình.” Dạ cũng là đau lòng Dạ Vệ khiêm đấy, vội vàng đến khuyên.
Dạ Vệ khiêm kích động ôm lấy Dạ: “Ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-trong-sinh-chi-mac-nguyet/754257/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.