“Bát đệ, tốt nhất chúng ta nên tìm một chỗ trụ lại thôi.” Xuất môn rồi cũng không thể gọi Bát hoàng đệ được, hiện tại vẫn nên giải quyết vấn đề chỗ ở trước đã.
“Ừm, chỉ là bây giờ sẽ còn khách điếm nhận chúng ta sao?” Hiện nạn hạn hán nghiêm trọng như thế, khách điếm phần lớn cũng sẽ không thể tiếp đãi khách nhân đi, đến cuối cùng bản thân còn không có đường sống, còn thời gian mà quản người khác sao.
“A, ta biết có một khách điếm, chưởng quỹ rất tốt có lẽ các ngươi có thể đi thử một lần xem sao, bất quá bởi vì hạn hán nghiêm trọng, vấn đề lương thực chỉ sợ cũng chỉ có thể các ngươi tự mình giải quyết.” Nữ nhân vừa rồi vì báo đáp ân tình của Bắc Ly Nguyệt liền nói cho bọn hắn biết chỗ của khách sạn kia.
“Ừm, đa tạ ngươi, đại ca chúng ta đi thôi. ” Tổng so không có chỗ ở thì tốt hơn nha.
Thật may là khách sạn kia cách nơi này không xa, nếu không sao có thể chịu nổi sức nóng này chứ.
Khách sạn này tên là “Tề Phúc khách điếm”, người trụ lại thưa thớt, có thể nói là không có người khách nào, sinh kế cũng không thể tiếp tục được bao lâu, đều do hạn hán gây nên.
Tiểu nhị vừa nhìn ở cửa có hai quý nhân, vội vàng ra nghênh đón:“Khách quan là từ nơi khác tới sao, đến đến vô trong ngồi, khách quan là đến ở trọ đi, xin lỗi a, vì hạn hán nên vấn đề ăn uống khách quan chỉ có thể tự mình giải quyết.”
“Không sao, thỉnh chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-trong-sinh-chi-mac-nguyet/754232/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.