“Tiểu Dạ, uống thuốc thôi, uống không nổi thì nói…, người ta cho ngươi ăn nha.” Dạ Vệ Khiêm bưng một chén thuốc tiến vào phòng Dạ.
“Không cần.” Dạ cự tuyệt ‘Hảo ý’ cuả Dạ Vệ Khiêm.
“Tiểu Dạ, ngươi sao có thể như vậy nha, đây là hảo tâm của người ta đó.”
“Ngươi đi ra ngoài, ta tự mình uống.” Dạ thật sự là chịu không được Dạ Vệ Khiêm rồi, muốn đem hắn đuổi ra khỏi phòng.
“Ô ô, nương tử đừng đuổi vi phu ra khỏi phòng a, ngươi nói cái gì ta đều đáp ứng a…, đừng đuổi ta ra khỏi phòng là được.”
“Cút, ai là nương tử của ngươi a, đi ra ngoài.” Dạ rốt cục chịu không được chửi ầm lên.
“Ô ô ô, nương tử a, ta là chồng ngươi a, tuy còn chưa có lấy ngươi, nhưng cũng là vị hôn phu a, ngươi sao có thể không thừa nhận, khiến cho vi phu thật đau lòng.” Dạ Vệ Khiêm nói xong liền hai tay bụm lấy lồng ngực, giả bộ đau lòng.
“Được rồi, phiền chết rồi, chỉ cho phép ngươi ở trong phòng, không cho phép động tay động chân với ta, biết không?”
“Ừ, biết rồi ~~ nương tử, vi phu nghe lời ngươi.” Bày ra bộ dáng như con chó nhỏ, đằng sau tựa hồ còn có một cái đuôi lắc tới lắc lui, Dạ thấy cười ha ha.
“Nương tử, ngươi đây là đang quyến rũ vi phu nha.”
“A….. Ừ.. Buông ra.”
“Chậc chậc, mới sáng sớm đấy, Dạ ca ca ngươi không kiềm chế nha.” Bắc Ly Nguyệt cùng Bắc Ly Mạc nghĩ đến muốn xem Dạ tốt có hay không, đi đến liền trông thấy một phòng xuân sắc, không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-trong-sinh-chi-mac-nguyet/754223/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.