Không để ý tới lời khuyên của Văn Liệt, ta chịu đựng cơn đau bò dậy mặc quần áo rồi ăn điểm tâm. Vốn muốn đi tìm Hải Chân, vừa nói ra đã bị nghiêm khắc gạt bỏ, ngay cả ra khỏi cửa cũng không cho phép ta theo, bảo là mấy bữa này xãy ra nhiều chuyện, nói ta nghỉ ngơi cho khỏe.
Trở lại phòng mình không lâu thì Văn Liệt lại vòng trở về, dặn dò ta lúc một mình ở nhà cẩn thận, đặc biệt phải chú ý không thể ở chung một chỗ với Văn phu nhân.
Ngẫm lại cái người này chạy vể chỉ để phân phó một câu thiếu muối thiệt là buốn cười, vây quanh Văn phu nhân có mấy tên vệ sĩ còn sợ được chứ một mình bả thì làm được gì Bả có thể đánh thắng ta à Nhưng mà dáng vẻ nghiêm chỉnh của hắn, ta chỉ có thể cười cười đáp ứng mà thôi.
Nằm trên giường một lát, chẳng thấy buồn ngủ gì cả, đứng dậy tới thư phòng của Văn Liệt một chuyến, phát hiện có người đang quét tước, đành nhàm chán đi loạn trong phủ, gặp được thị nữ tiểu Văn của Văn phu nhân, nói phu nhân tìm ta.
Đang do dự đi hay không đi, Văn đại thiếu gia Văn Tiềm đúng lúc ngang qua, nhắn lại lời của Văn Liệt với tiểu Văn rồi bảo ta quay về, kêu cô bẩm lại phu nhân, có việc gì thì để buổi tối nhị thiếu gia trở về nói sau. Tiểu Văn chần chờ nhưng im lặng, hành lễ rời đi.
Ta biết lời nói của Văn Tiềm không phải thật, bởi hôm nay Văn Liệt sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-tinh-duyen-phong-duy/2023938/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.