Mãi cho đến khi mặt trời xuống núi, mọi người ra ngoài một ngày cũng lục đục trở lại, Tào a cha, Tào A Sơn cùng đại nhi tử Tào Phú Quý lao động ngoài ruộng trở về. Đem cái cuốc đặt ở phía sau cánh cửa, Tào a cha ở trong viện hút thuốc lá sợi, một ngày ông cảm thấy nhẹ nhõm nhất là thời khắc này.
Bọn nhỏ ở bên ngoài một ngày cũng đã trở lại, ngoài viện một mảnh cười đùa thanh thanh.
Trong phòng bếp truyền đến mùi hương của cơm, Kỳ Vãn Phong đứng ở trước bếp xào rau, a mỗ Trần Châu ngồi ở trên ghế gỗ, nhìn Kỳ Vãn Phong làm việc, bản thân cái gì cũng không làm, an vị ở nơi đó. Trong lòng Kỳ Vãn Phong minh bạch vì cái gì a mỗ ngồi ở đó, đơn giản là giám sát cậu, sợ cậu trộm đồ ăn cho hài tử cùng phu lang.
Loại chuyện này cậu trước nay chưa từng nghĩ tới, cũng sẽ không làm, nhưng người khác không yên tâm mình, cậu cũng sẽ không nói cái gì. Ở trong cái nhà này đãi ngộ bất công, từ khi bước vào cửa nhà này, Kỳ Vãn Phong cũng đã chuẩn bị tinh thần.
Bếp lò bên cạnh ngao dược, bởi vì mùi dược rất khó ngửi, vì vậy mà a mỗ vừa rồi đã mắng cậu một hồi lâu, Kỳ Vãn Phong một câu cũng không nói lại. Hỏi dược từ nơi nào tới, cậu cũng chỉ nói là bã dược hôm trước còn dữ lại, hôm nay tiếp tục ngao, không dám nói là dược mới.
Đây là ngày hôm nay cậu trộm qua chỗ Tôn đại phu lấy hai gói dược, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-tieu-nhat-tu/233722/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.