Chương trước
Chương sau
- Giết, giết chúng ta?

Hai vị Đại năng nhân… Cười ha hả nói:

- Tà Chi Quân Chủ, bọn ta thừa nhận chỉ có các ngươi mới có thể cùng chúng ta so tài. Thậm chí còn có cơ hội chiến thắng chúng ta. Nhưng nếu muốn nói giết chết chúng ta… Tà Chi Quân Chủ, Cửu U Thập Tứ Thiếu, hai vị tự cao quá rồi chứ?

- Thật sự là tự đề cao mình quá sao?

Cửu U Thập Tứ Thiếu hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nhưng không biết vừa rồi tự bạo là vật gì vậy?

- Ngươi! Bá các!

Một chuyện thương tâm mà bị hắn nhắc tới như chuyện thường, một vị Đại năng không kìm được tức sùi bọt mép! Quát:

- Nếu quyết định động thủ, vậy các ngươi hãy lại đây đi! Lão phu với hai huynh đệ ngươi, vừa lúc được lĩnh giáo bí kỹ của bộ tộc Cửu U trong truyền thuyết cùng với tà công của vị Tà Chi Quân Chủ này, rốt cuộc xem thế nào là Vạn Cổ Tà Công!

Nói xong, hai người nháy mắt ra dấu, hai người ở cùng nhau mấy ngàn năm, sớm chiều không rời, đã sớm trở thành huynh đệ tri kỷ, dù nói tâm ý tương thông cũng không quá đáng. Lúc này căn bản không cần nói nhiều, đã hiểu rõ đối phương đang tính toán gì.

Nếu đối phương muốn chiến, vậy chiến liền đi.

Thực lực của Cửu U Thập Tứ Thiếu quả nhiên cực cao, nhưng đã bị trọng thương trí mạng.

Với vết thương đó, nếu là đối thủ bình thường giao chiến thì không bị ảnh hưởng là mấy. Nhưng cùng giao chiến với người đồng cấp, đúng là không biết tự lượng sức mình rồi. Tuyệt đối không có khả năng chống đỡ, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng. Tóm lại với vết thương hiện giờ, thi triển tự bạo cũng thực rất khó khăn!

Một khi hai bên khai chiến, hai người chia ra, một người cuốn lấy Tà Chi Quân Chủ, người còn lại trong thời gian ngắn nhất toàn lực đánh chết Cửu U Thập Tứ Thiếu. Sau đó xem xét tình hình hoặc là vây công hoặc là đơn đả độc đấu giải quyết vị Tà Chi Quân Chủ này!

Tính như thế, hai người có thể tương đối chiếm được ưu thế!

Trên thực tế, tình huống trước mắt dĩ nhiên không cho phép hai người này lùi bước trước mắt Cửu U Thập Tứ Thiếu đã bị trọng thương, thực lực đang mức thấp nhất. Một khi bỏ qua cơ hội ngày hôm nay, đợi cho Cửu U Thập Tứ Thiếu khôi phục như cũ, vậy lại càng không có khả năng chiến thắng!

Xong hai lão này không nghĩ rằng lúc nãy là ba người cùng Cửu U Thập Tứ Thiếu đánh một trận xong giờ chỉ còn hai. Mà trong khoảng thời gian bọn hắn nói chuyện, công lực của Cửu U Thập Tứ Thiếu nhờ dùng linh dược của Quân Mạc Tà đã nhanh chóng khôi phục.

Đợi cho Quân Mạc Tà nói này nói nọ cho xong đạo lý lớn, vết thương của Cửu U Thập Tứ Thiếu đã gần như khôi phục hoàn toàn!

Đối với cái này, hai vị Đại năng nhân… Cũng là không ngờ đến!

Hơn nữa tình hình…

Nói nhanh hơn, nói nhiều hơn là khiến hai người bọn họ không biết…

Nếu bây giờ để bọn họ biết tình hình trước mắt bất lợi, không chừng sẽ đánh mất toàn bộ dũng khí. Ý niệm duy nhất trong đầu cũng tan thành mây khói mà thôi. Cho nên, dưới tình hình này, không biết cũng rất là may mắn rồi!

Quân Mạc Tà không biết là vô tình hay hữu ý nhìn Cửu U Thập Tứ Thiếu với ánh mắt rất bí mật, Cửu U Thập Tứ Thiếu cũng vừa lúc cắn chặt răng, hừ lạnh nói:

- Hai món lòng các ngươi đến nơi này làm mồi mà còn vọng tưởng. Bổn công tử sẽ cho các ngươi toại nguyện! Phải biết tiện nghi của bổn công tử, cũng không dễ chiếm như vậy đâu!

Cửu U Thập Tứ Thiếu cười lạnh một tiếng, đúng là đầu tàu gương mẫu bay tới!

Quân Mạc Tà vội vàng đuổi theo, bộ dạng ân cần gấp giọng nói:

- Thập Tứ huynh, vết thương của ngươi còn chưa tốt, chấp nhặt làm gì hai cái món lòng đó? Không bằng thay tiểu đệ lược trận.

Cửu U Thập Tứ Thiếu hừ lạnh một tiếng, nhưng bộ dạng cậy mạnh, ngạo nghễ lướt tới trước, kĩ năng diễn xuất đoạt giải Oscar cũng dễ dàng.

Đối diện hai vị dị tộc Đại năng cười lạnh, so đấu đối diện sinh tử, ngươi càng cậy mạnh, chết sẽ càng nhanh thôi!

Bộ tộc Cửu U tuy rằng rất cường hãn, bất kể loài người hay Thần Tộc cũng không thể so sánh. Nhưng từ đầu đến cuối không phải Bất tử thân! Rõ ràng đã bị trọng thương, hôm nay còn muốn chết cùng cao thủ đồng cấp tỷ thí sống chết. Như vậy cũng là một mình ngươi muốn chết rồi, đến khi xuống Hoàng tuyền cũng không thể trách chúng ta. Ngày đó Cửu U Đệ Nhất Thiếu thiết hạ cấm lệnh khiến chúng ta mấy ngàn năm qua không có khả năng vượt qua. Đối với Cửu U Đệ Nhất Thiếu chúng ta không thể làm gì. Toàn bộ coi như đổ hết lên trên người Thập Tứ Thiếu! Tốt lắm!

Nghĩ như vậy, một trong hai vị Đại năng bay về hướng Cửu U Thập Tứ Thiếu hét lên:

- Cửu U Thập Tứ Thiếu, lần này là do bổn tọa tiễn ngươi lên đường, ngàn vạn lần chớ quên, bổn tọa Quy Điền Đạm Đằng!

- Quy Điền Đạm Đằng sao…

Cửu U Thập Tứ Thiếu nhướng mí mắt nói:

- Ngươi sẽ được gặp danh xứng với thực. Bởi vì bổn công tử sẽ cho ngươi quy thiên!

- Bá các!

Quy Điền Đạm Đằng giận dữ hét lớn lên một tiếng, cả khuôn mặt đều tím trương lên!

- Đạm Đằng, hai chữ này hắn luôn luôn kiêu ngạo, cho rằng cha mẹ mình cả đời không có tiền đồ, duy nhất chỉ có đặt được cho mình cái tên hay không giống với người thường. Ít nhất là rất có hàm ý, rất có nội hàm. Đúng vậy, hờ hững bay vút lên, đúng là phong độ của tuyệt thế cao thủ.

Lại không nghĩ rằng hôm nay mới thông tên báo họ, đối phương lại xuyên tạc đi ý tứ, thành "Đản Đông Quy Thiên"( Gà: trứng đau mà chết, trứng là gì thì chắc ae ko cần tại hạ phải nói nữa rồi)

Quân Mạc Tà đứng một bên cũng hơi lui ra.

Cổ tay Quy Điền Đạm Đằng… tên này thật sự rất hài hước. Nhất là tên dị tộc nhân này vẫn bộ dạng dương dương tự đắc khẩu khí nói ra… hiệu quả càng tốt thêm. Còn nói Cửu U Thập Tứ Thiếu cũng chỉ có một bộ mặt âm trầm, người ta vừa mới nói đã cười đểu.

- Còn ngươi? ngươi tên gì?

Quân Mạc Tà rất tò mò nhìn tên ngoại tộc trước mặt. Thầm nghĩ tha cho ta đi. Vị này nếu tên thật là Đại Khả Nhạc Liễu thì bổn thiếu gia chắc chết vì cười khiến bọn họ như vậy mà chiến thắng…

- Bổn tọa họ Muội Vĩ, tên là Lượng Thương! Muội Vĩ Lượng Thương chính là ta!

Vị dị tộc nhân kia mắt như chim ưng, trịnh trọng nhìn Quân Mạc Tà, ý đặc biệt giới thiệu nói:

- Bổn tọa từ lúc sinh ra, binh khí chỉ là một cây thương, chỉ có một cây thương này!

Nói xong đưa một trảo lên trên lưng, một thanh tinh quang lóe ra, trương thương xuất hiện trong tay hắn. Đầu thương bén nhọn, lóe lên huyết sắc hào quang nhàn nhạt.

- Muội… Muội Vĩ Lượng Thương…

Quân Mạc Tà thực sự hóa đá.

Nghẹn họng nhìn trân trối, thề có trời làm chứng – cả người đờ ra!

Quy Điền Đạm Đằng, cái tên vừa rồi đã như lôi đình rồi, không thể tưởng được phía sau còn cường đại hơn! Càng khó hơn chính là rất phụ hợp với tình hình thực tế….

May nhờ tố chất trong Quân đại thiếu đủ cường hãn, nếu không đúng như hắn vừa nghĩ không cần chiến mà bại rồi.

- Ngươi cười cái gì?

Xem ra vị Muội Vĩ Lượng Thương này cũng tự hiểu. Bằng không hắn sẽ không cố ý giới thiệu binh khí của mình. Lúc này mắt thấy Quân Mạc Tà đột nhiên cười to, nhịn không được, mặt đỏ tới mang tai, tức giận rít gào một câu.

Quân Mạc Tà trong lúc cười dần phục hồi tinh thần lại. Lau nước mắt khi bật cười, nói:

- Xấu hổ quá, vừa rồi thật sự là rất cảm động. Đồng thời còn vô cùng bội phục cha mẹ hai người các ngươi có thể đặt được những cái tên quỷ khóc thần sầu như vậy. Khiến hai vị lúc này tức giận đến nỗi thiên địa biến sắc nhật nguyệt vô quang kinh điển! Thực là ngoài tưởng tượng của ta a.

Hai người đồng thời cùng gầm lên, bên trong càng hỗn loạn.Xem ra từ tiếng cười to của Cửu U Thập Tứ Thiếu. Lập tức kình phong vù vù, Quy Điền Đạm Đằng bên kia cùng Cửu U Thập Tứ Thiếu động thủ.

Ngân quang trước mắt chợt lóe, Muội Vĩ Lượng Thương cũng không nhịn được xuất thủ!

Chẳng qua là loại hành vi này, một số gần như đánh lén!

Nhưng hắn nhanh, Quân Mạc Tà ứng biến lại càng nhanh!

Hắn bên này xuất thủ ngay, thương chưa tới, Quân Mạc Tà khống chế lôi quang đã rơi xuống trước một bước!

Vốn Quân đại thiếu là lão tổ tong của đánh lén, tổ sư gia làm sao có thể bị người khác âm mưu đánh lén đây? Xuống tay trước mà không thành sẽ bị tai ương, đạo lý này bi hắn nhớ đến tận trong xương tủy, vận dụng đến tầng xuất thần nhập hóa!

Tiếng sấm càng vọng ra, tia chớp đã đến trước một bước!

Toàn thân màu tím, tia chớp nghiêm nghị, chỉ cần tùy tiện một đạo cũng đều có thể lớn bằng lu nước. Hơn trăm tia chớp cùng lúc khóa chặt lại vị Muội Vĩ Lượng Thương! Quân Mạc Tà vừa ra tay, chính là ẩn giấu trước mặt sức mạnh tột cùng!

Trường thương bên cạnh Muội Vĩ Lượng Thương bên này mới vừa vặn đâm ra, nhất thời mới phát hiện quanh mình dị biến, không khỏi hoảng sợ biến sắc! Lôi kiếp cường đại như thế, quy mô như thế! không hề có điềm báo trước, thình lình xảy ra. Hơn nữa lại đem mục tiêu hoàn toàn tập trung đến trên người của mình?

Đây là chuyện gì?

Trước mắt lão phu rõ ràng không có đột phá, oa… làm sao đột nhiên lại gặp phải lôi kiếp thế này?

Tiếp tục di chuyển…này độ kiếp. Trước đó khi độ kiếp kiểu gì cũng phải xuất hiện thiên dị biến, nhưng độ kiếp trước mắt lại cư nhiên đột nhiên xuất hiện như thế.

Còn có, uy thế lôi kiếp cũng quá kinh khủng. Làm sao mấy trăm đạo lôi điện đồng loạt tiến đến đây, cũng không có đạo lý gì cả!

Nhưng Muội Vĩ Lương Thương hiển nhiên đã tới, không kịp lo lắng, phán đoán hay phân tích lai lịch lôi kiếp, bởi vì lôi kiếp đã đến đỉnh đầu.

Nếu không nghĩ cách chống đỡ thì sẽ gặp nguy cơ bất thình lình, cũng chỉ phải xuống suối vàng để tự hỏi… chuyện quái gì thế này!

Muội Vĩ Lượng Thương không hổ là dị tộc Đại năng nhân, cho dù đối mặt với thế cục như thế, vẫn có thể gặp nguy không loạn, hét lớn một tiếng, hai thân hình đồng thời trướng lớn lên, càng từ trên người hắn tản mát ra một hủ thi mùi ghê tởm. Hơn nữa cổ mùi này tốc độ tăng trưởng cực kỳ nhanh, tức thì đã đạt tới mức nồng đậm. Hoặc là bởi vì… mùi này thật sự quá nồng. Lại lập tức từ hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp tạo ra một cỗ khí bẩn bẩn chỉ thoáng cái đã bao phủ toàn thân của hắn!

Cái hương vị này trước nay chưa từng có, khiến Quân đại thiếu thiếu chút nữa không chịu được ói ra! Giống như là đang ăn mỹ vị đột nhiên có người thả một quả rắm hôi thối… Cái loại cảm giác ghê tởm này khỏi nói ra…

Quân Mạc Tà không thể nhịn được nữa chửi ầm lên, khiến vô số người sợ hãi, lôi kiếp dĩ nhiên ầm ầm hạ xuống!

Bùm bùm cách cách một trận rung trời vang lên, trên mặt đất tức thời xuất hiện một lỗ trống phạm vi ngàn trượng!

Muội Vĩ Lượng Thương lúc này đang đứng ở trung tâm chỗ trống đó, áo quần rách rưới, tóc hung hăng dựng đứng, rối bời giống như tên ăn mày. Hai mặt đều tối đen, tứ chi tinh quang lóe ra, con mắt vẫn nhanh như chớp chuyển động, trên người vô số chỗ bốc lên khói đen. theo trong miệng cũng xuất hiện một luồng khói đen phun ra.

- Muội Vĩ Quân! Ngươi sao rồi?

Một bên Quy Điền Đạm Đằng sốt ruột kêu to lên, hổn hển:

- Tại sao ngươi lại độ kiếp rồi? Tại sao ngươi không áp chế một chút hả?

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.