Chương trước
Chương sau
Quân Mạc Tà đột nhiên nhớ lại, có vẻ như đêm qua lúc chia tay với Miêu Tiểu Miêu, Miêu đại tiểu thư từng nói hôm nay sẽ tìm mình lấy khúc phổ Táng hoa ngâm...…

Buổi sáng những người lớn tập trung lại, Miêu Tiểu Miêu sẽ thể không không biết tin này nên tự nhiên là sẽ không đến.

Nhưng buổi chiều...… với tính cách của nha đầu kia, tuyệt đối là chịu không được!

Phòng của mình người bình thường sẽ không dám tự ý xông vào, nhưng Miêu Tiểu Miêu nằm trong phạm vi này, nếu như nàng phát hiện mình không hề ở trong phòng có vẻ như sẽ ồn ào lớn đây......

Nghĩ tới đây Quân Mạc Tà lập tức bối rối, cũng không dám chậm trễ liền dùng hết sức thi triển Âm dương độn, xoát một tiếng biến mất giữa bầu trời, bay nhanh như chớp về phía tiểu viện của Tào Quốc Phong.

Chiến gia hoàn toàn điên cuồng rồi! Trong Phiêu Miểu Huyễn phủ, cho dù người của thế gia hay là người dân bình thường, đều cảm giác được sự biến hóa rõ ràng này!

Bảy phần mười, nếu là cao thủ của Chiến gia, chỉ cần có được sức mạnh trên thiên huyền đều ở khoảng thời gian ngắn này ra roi thúc ngựa trở về! Ở gần thì không cần tích tụ huyền khí, trực tiếp dùng khinh công bay vội về......

Có một số nơi, có một số cửa hàng của Chiến gia vì không có chủ nhà nên tạm thời không tiếp tục kinh doanh, nên biết đây cũng không chỉ là một tiệm hai tiệm! Mà là việc kinh doanh Chiến gia làm chủ gần như tất cả cùng đình chỉ vận chuyển! Cho dù là một ngày, đối với Chiến gia tổn thất cũng không nhỏ!

Nhưng Chiến gia hiển nhiên đã không quan tâm nhiều như vậy. Chỉ dùng một chút sức đã điều động trở lại quân đội, tựa hồ đối với tổn thất tài phú hoàn toàn không thèm để ý!

Những cao thủ có bản lĩnh của Chiến gia chưa bao giờ từng tụ tập lại!

Mà bên ngoài Chiến gia, canh phòng đã đạt đến trình độ nghiêm ngặt, khoảng thời gian hơn canh ba một chút thì đã đạt tới trình độ khiến mọi người trợn mắt cứng họng!

Chiến gia bây giờ, hoàn toàn có thể nói, cho dù là một con muỗi cũng không thể bay vào! Bên ngoài Chiến gia cũng không ít người cầm kiếm đẫm máu, uy nghiêm lẫm lẫm!

Trên mặt đất là một đống thi thể của chuột, rắn và một số động vật khác.

Những con đó, đều rất không may khi Chiến gia dùng toàn bộ sức mạnh giới nghiêm, tất cả động vật bò sát, không hề có ngoại lệ bị bắt ra hết, toàn bộ giết chế...t…

Chiến gia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện lớn gì? Ngay cả những động vật như chuột và rắn cũng không buông tha...…

Các gia tộc lớn đều tìm hiểu, Chiến gia rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lại có thể làm ra hành động điên cuồng như vậy, nhưng cho dù là chuyện gì thì Chiến gia chắc chắn đã gặp được đả kích tương đương lớn!

Phải đem Chiến gia đánh thật đau, đánh đến hoàn toàn tức giận mới có thể thành tình trạng bây giờ!

Điều ấy đã hoàn toàn không thể nghi ngờ!

Nhưng, trong Huyễn phủ này, lại có gia tộc nào có lực lượng mạnh như vậy chứ?

Có thể nhắm vào Chiến gia, gia tộc có sức mạnh lớn nhất trong Huyễn phủ, thậm chí còn khiến Chiến gia tổn thất thảm trọng, bị đánh thương, đánh đau chứ?

Những thế lực tương đối nhạy cảm cũng lập tức bắt tay vào điều binh khiển tướng, vì khi Chiến gia triệu tập cao thủ đã khiến cả bầu không khí Huyễn phủ chưa bao giờ khẩn trương như thế. Nếu có chuyện xấu nào xảy ra, như vậy chỉ có một chuyện rất có khả năng xảy ra, đó chính là tầng cao nhất của quyền lực của Phiêu Miểu Huyễn phủ một lần nữa thay ngôi đổi vị!

Nếu không thể nhanh chóng chuẩn bị trước, khó tránh khỏi sẽ biến thành vật hy sinh......

Nhất là Miêu gia, giờ phút này không khí Miêu gia thật kỳ lạ, từ lúc trước đến nay đây là lần đầu tiên đạt tới trình độ giương cung bạt kiếm!

Trên thực tế, mọi người ai cũng biết từ lúc Chiến gia triệu tập cao thủ, đối thủ duy nhất của Chiến gia chỉ có Miêu gia! Chỉ cần giải quyết Miêu gia, Chiến gia mới có khả năng đeo lên chỗ cao!

Đây sớm đã không còn là bí mật gì nữa, chẳng qua trước giờ hai nhà vẫn duy trì thế cân bằng. Nhưng hôm nay chỉ trong phút chốc đã thay đổi, bầu không khí từ Chiến gia ngày càng trở nên khẩn trương. Mà bầu không khí khẩn trương này, lúc mặt trời sắp xuống núi đã đạt tới cực hạn nào đó!

Theo một tiếng gầm rú kinh thiên động địa, ở chỗ Chiến gia bỗng bộc phát một sức mạnh khiến người ta sởn cả gai óc, một hơi thở mạnh chưa từng có ở trên Chiến gia vờn quanh một hồi lâu, cơn tức giận hỗn loạn đến tận trời, nháy mắt bao phủ ngàn dặm bên trong!

Chiến gia, lại có thể che giấu một vị cao thủ mạnh kinh người như vậy!

Các gia tộc lớn đều đang suy tính trong lòng...…

Chiến gia phát hiện ở Cửu U Luyện Hồn đã xảy ra rất nhiều chuyện, hai nhân tài vừa xuất hiện, Chiến Thanh Phong và Chiến Ngọc Thụ ở trong Cửu U Luyện Hồn chết rất ly kỳ, đã trở thành chìa khóa cuối cùng mở ra lửa giận!

Thậm chí, Chiến Luân Hồi còn chưa kịp đột phá hoàn toàn, đột nhiên liền bạo phá...t… Cơn chấn động này cũng tương tự như tẩu hỏa nhập ma, cơ hồ đẩy Chiến Luân Hồn vào vạn kiếp bất phục...…

Thật sự là một chuyện tiếp một chuyện hoàn toàn không có chút gián đoạn, nhưng toàn bộ đều là chuyện xấu...… Vẫn áp lực bản thân, vẫn khắc chế bản thân, Chiến Luân Hồi đến đây rốt cục không chịu nổi nữa mà hoàn toàn bộc phát tất cả ra......

Giờ phút này khóe miệng hắn chảy ra máu tươi, hơi thở quanh người vô cùng cuồng bạo, sup sụp ngồi xuống đất, trên người vì kinh mạch bị phá hủy mà chảy ra những dòng máu nhỏ, hắn mở lớn đôi mắt, trong miệng vô cùng tức giận thì thào nói:

-Ức hiếp người quá đáng! Quá khinh người! Ức hiếp người quá đáng...… Mẹ nó...... Mẹ nó......

Lại không biết cùng thời gian này, Tào Quốc Phong cũng ở trong tiểu viện của mình tức giận không thôi!

Nguyên nhân thì tại anh Tà nhà ta chứ còn ai vào đây nữa. Thời gian dường như là sắp hết buổi chiều, Miêu Tiểu Miêu đã nhịn hết nguyên buổi trưa rốt cuộc cũng vô cùng đúng giờ đến tìm Mặc Quân Dạ.

Vì lúc trước Quân Mạc Tà đã cố ý căn dặn người hầu không được tùy tiện xông vào phòng, mà Miêu Tiểu Miêu cũng không mặt dày mày dặn xông vào phòng ngủ của một người con trai...… Cho nên rất rộng rãi ngồi chờ bên ngoài...… Nhưng, đợi hồi lâu cũng chưa thấy bóng người, Miêu Tiểu Miêu rốt cuộc sốt ruột. Tiểu Đậu nha thấy vậy cũng dũng cảm xông vào xem xét, lại phát hiện trong chăn chỉ giấu một cái gối mà vị thiên tài có thể chất kỳ ảo kia lại không thấy bóng dáng.

Phát hiện chuyện này khiến khuôn mặt Tiểu đậu nha tái nhợt, vừa chạy vừa ngã ra khỏi phòng rồi sắc mặt cũng chưa thay đổi. Vừa mới nói rõ tình huống, Miêu Tiểu Miêu lập tức lòng nóng như lửa đố...t… Mà người hầu trong tiểu viện của Tào thánh hoàng, một đám tất cả mặt đều không có chút máu...…

Đúng lúc này, Tào Quốc Phong bảy người huynh đệ mặt mày hớn hở trở về...…

Lòng tràn đầy vui vẻ trở về, lại đụng phải chuyện lộn xộn này! Ngay cả tính tình rất tốt như Tào Quốc Phong cũng giận đến tím tái mặt mày! Toàn những kẻ vô dụng, ngay cả một người cũng không trông được...…

Tuy tức giận, nhưng lòng nóng như lửa đốt nhiều hơn...... Đứa nhỏ đó không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ? Vì thế bảy người huynh đệ để một người lại giữ nhà, sáu người còn lại phân công nhau tìm kiếm...…

Mà trong quá trình tìm kiếm, bên Chiến gia cũng bạo phát. Lúc này, Tào Quốc Phong lại càng lo lắng. Chiến gia bây giờ, rõ ràng đã giận đỏ mắ...t…

Nếu Chiến gia thật sự có người gặp được Mặc Quân Dạ chắc sẽ thuận tay giết, đó tuyệt không phải chuyện ngạc nhiên gì...… Lại nói...… Nói không chừng Mặc Quân Dạ mất tích, căn bản chính là Chiến gia làm chuyện này? Không thấy bọn họ bằng bất cứ giá nào cũng tập hợp người lại sao, chuyện này nhất định có dị thường!

Cứ nghĩ như vậy mãi cũng không tránh khỏi việc nghĩ đến tình huống xấu nhất, Tào thánh hoàng lửa giận ngập trời, lại có Bạch Kỳ Phong ở bên cạnh thêm dầu thêm lửa, đoán ngược đoán xuôi, ai ngờ kết luận lại thành người Chiến gia bắt Mặc Quân Dạ về chuẩn bị nấu lên ăn, còn việc triệu tập tất cả mọi người là muốn chia cho mỗi người một chén...…

(NBV: Ông Bạch Thánh Hoàng này coi anh Tà nhà ta là Đường Tăng à)

Tào Quốc Phong trong cơn giận dữ lập tức bắt tay triệu tập toàn sức mạnh, chuẩn bị trực tiếp xông vào Chiến gia đòi người...…

Mà ngay lúc chỉ mành treo chuông giây phút cuối cùng này...…

Quân đại thiếu rốt cuộc trở về...…

Nếu hắn về trễ một chút nữa, chuyện này xem ra trở thành chuyện lớn...…

Cuộc chiến trong Huyễn phủ tất nhiên là vì lần mất tích của hắn mà hoàn toàn bạo phát. Không có lời giải thích thỏa đáng, người của Chiến gia đối mặt với lửa giận đã muốn kéo lên đỉnh điểm của Tào Quốc Phong bảy đại thánh hoàng, không thể không nói tuyệt đối là chết rất nhiều người!

Đây mới là điều đáng sợ nhất!

(NBV: Rút ra một điều, phụ nữ đôi khi không phải là người phát động chiến tranh, nhưng chiến tranh nổ ra chắc chắn có liên quan đến phụ nữ)

-Thằng nhóc ngươi rốt cuộc chạy đi đâu? Vì sao tất cả mọi người không người nào biết ngươi chạy ra ngoài?

Nghe được một câu tức giận đùng đùng của Tào Quốc Phong, Quân Mạc Tà biết trong cơn giận này là sự quan tâm từ tận đáy lòng...…

Mà đằng sau Tào Quốc Phong, một đôi mắt ngạc nhiên vui mừng của Miêu Tiểu Miêu nhìn chằm chằm mình, đôi mắt trong trẻo lúc đầu đã có chút sưng đỏ...… Không cần hỏi cũng đoán được, nha đầu này nhất định vì không tìm thấy mình, cho dù là lo lắng kích động hay đau khổ tim đập nhanh, tóm lại là đã khóc...…

-Ta đi không xa a, chỉ là lúc đầu muốn ngủ nhưng nằm như thế nào cũng không ngủ được, bị đè nén riết nên ta chuồn ra ngoài đi dạo. Cũng không biết tại sao mới đi một chút thì lại buồn ngủ, nên ngay dưới sườn núi ngủ một giấc.

Quân Mạc Tà vươn vai, nói:

- Không thể không nói cảm giác ngủ dưới ánh mặt trời kia, quả thật rất thoải mái a...… Nếu không phải mặt trời về Tây, con kiến về tổ mà quấy rầy ta, ta còn muốn ngủ thêm chút nữa...…

Tào Quốc Phong lập tức kinh ngạc.

Những người liên quan đều đã gấp đến điên, thằng nhóc này lại có thể tìm nơi để ngủ? Đây cũng là quá không tim không phổi rồi?

(NBV: Vô tư như anh Trư:069:)

Nhưng, nhìn nụ cười rất muốn đánh người và khuôn mặt lười không tưởng của hắn, đám người Tào Quốc Phong và Bạch Kỳ Phong hoàn toàn không có lời nào để nói? Đánh? Bản thân lại không muốn! Mắng? Vẫn là không muốn...… Nói đùa, có thể thấy hắn bình an trở về, đã là an ủi lớn nhất rồi. Trong lòng mọi người vừa mới tràn ngập lửa giận đã sớm biến mất, giờ phút này chỉ có vui mừng mà thôi, còn nói chi đến việc đánh mắng? Nếu như đánh đau, mắng khóc, không phải bản thân lại càng lo lắng!

Nhưng nếu không đánh không mắng gì cả, buông tha thằng nhóc hư đốn này sao? Nếu thật sự không trách mắng, sau này thằng nhóc này nuôi dưỡng thói quen tản mạn này, vậy cũng là một chuyện xấu vô cùng...…

Đánh thì không đành lòng, buông tha cũng không muốn, mấy vị lão nhân cũng có lúc do dự không thôi.

Quân đại thiếu sao có thể không biết trông mặt mà bắt hình dong chứ? Nhanh chóng chuyển đổi đề tài, đã thấy Đại thiếu mỉm cười đi đến trước mặt Miêu Tiểu Miêu, nhẹ giọng nói:

-Cô nương đã tới?

Đây đúng là một câu vô nghĩa mà!

Người đã đứng trước mặt ngươi, còn hỏi người ta đến hay chưa? Nếu không đến rồi, người đứng trước mặt ngươi...… chẳng lẽ là ma à?

Nhưng cũng câu vô nghĩa này, đánh vỡ tình huống bế tắc trước mặ...t…

Miêu Tiểu Miêu nhìn nhìn hắn, trong mắt xẹt qua tia xấu hổ, lập tức gục nhẹ đầu xuống, lỗ mũi thở ra một hơi nhẹ nhàng, nhưng nếu bỏ khăn che mặt mỏng trên mặt xuống, chỉ sợ có thể nhìn thấy, Miêu Tiểu Miêu đã muốn mặt đỏ đến tận mang tai...…

Bộ dạng xấu hổ sợ hãi điềm đạm đáng yêu này, là Miêu tiểu thư đêm qua sao? Quân Mạc Tà vô cùng bực tức trong lòng, đêm qua nha đầu kia suýt nữa đẩy ngã ta để đến cái Bá Vương ngạnh thượng cung......

Sao hôm nay ngược lại lại xấu hổ như vậy? Tương phản cũng quá lớn rồi?

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.