Chương trước
Chương sau
Đột biến!

Dịch Giả: Nguyetnhanhi

Người đến hóa ra là một người thanh niên ước chừng mới 30 tuổi, một thân lục y, mặt trắng bệch thậm chí ngay cả con mắt cũng tự hồ đều là màu trắng.

Vốn Quân Mạc Tà tưởng rằng, có thể phát ra khẩu khí loại này sẽ là một lão yêu quái như bộ xương biết nói chuyện, dù thế nào cũng phải là hình ảnh một lão nhân chứ không thể ngờ tới hắn cư nhiên lại trẻ đến vậy!

Quả thật quá bất ngờ!

Lão quái ngàn năm kia vừa mới đứng lên, vẫn chưa kịp đáp lời thì người trẻ tuổi kia đột nhiên nhíu mày, bụng đầy hoài nghi nhìn về phía thạch bích nơi mà Quân Mạc Tà đang ẩn thân...

Hay là hắn phát hiện ra rồi?

Quân Mạc Tà cảm thấy chấn động, bỗng linh cơ chợt lóe, Âm Dương Độn tiếp tục biến hóa đem thân mình triệt để hòa tan vào vô tận thi khí nơi này.

Người trẻ tuổi kia thần sắc ngờ vực, cẩn thận xem xét một phen thủy chung vẫn không phát hiện ra có gì dị thường, rốt cuộc nhàn nhạt nói tiếp:

-" Người xông vào đây hôm nay huyền công có thể nói là sâu không lường được, hơn nữa thủ đoạn lại có điểm thần dị xuất quỷ nhập thần, đến giờ cũng không thể xác định liệu hắn có còn ở đây nữa không hay là đã đi rồi. Mà cho dù hắn đã đi đi chăng nữa đối với chúng ta cũng là một hồi tai nạn, nếu mà còn chưa có rời đi, nhìn vào công phu ẩn thân kì dị kia đối với Chiến gia chị sợ rằng chẳng có bị mật nào là còn giữ được...."

Hắn dừng một chút rồi nói tiếp:

-" Mà đáng sợ hơn là, nếu người này đã rời đi, bất luận hắn là ai một khi ra ngoài hắn liền biết các bí mật của Chiến gia, cũng đủ để Chiến gia sớm không giữ được! Cho nên người nhất định phải trong thời gian ngắn nhất ngưng tụ ra lượng lớn thi khí, mạnh mẽ đem Miêu gia địa mạch hoàn toàn chặn lại, làm cho số mệnh của Miêu gia trong vòng 3 ngày toàn bộ chuyển vào Chiến gia địa mạch, chỉ có như thế mới có thể giúp Chiến gia tránh được kiếp nạn này!"

-" Không cần lo chuyện các thế gia sẽ phản ứng thế nào, nếu để hoàn toàn ngăn chặn chúng ta thì cũng phải cần ít nhất ba ngày! Đây chính là thời gian của chúng ta!"

Khô gầy lão nhân thân mình chấn động, gian nan nói:

-" Ta cũng hiểu được tình thế nghiêm trọng trước mắt, nhưng nếu thực sự làm như vậy, chỉ sợ…. quá mức gấp gáp sợ sẽ tạo thành sơ hở.... Lão tổ, việc này ngài cũng là đại hành gia, nên biết loại chuyện như thế này tối kỵ là nôn nóng làm ẩu! Chúng ta bày ra vốn là nghịch thiên pháp môn, nếu quả thật có xuất hiện sơ xuất thì muốn cứu vãn sẽ khó khăn vô cùng..."

Người trẻ tuổi điềm nhiên nói:

-" Tình hình này ta tự nhiên là biết. Nhưng hiện tại việc này đã không cho phép chúng ta chậm chễ nữa, chỉ có thể tiếp tục tiến tới! Bí mật ở nơi này đã bị lộ rất nhiều, nếu sự tình không thể hoàn thành đối với Chiến gia sẽ là một hồi tai họa ngập đầu, sẽ chẳng có đường sống nào cho chúng ta! Chiến gia ta thực thực tuy mạnh mẽ nhưng một mình đối mặt với sự liên thủ của Phủ chủ và thất đại thế gia thì tuyệt đối không thể có phần thắng!"

-"Nhân lực có hạn, thế sự vô thường, việc này ngoài ý muốn xuất hiện, tại sao chúng ta không thuận theo tự nhiên"

Người trẻ tuổi sắc mặt âm trầm, ngẩng đầu gầm lên:

-" Mẹ kiếp là ai xông vào! Rốt cuộc là ai? Bất luận hắn là ai, nếu lần này Chiến gia không cách nào thoát được, ta nhất định phải kéo cả nhà hắn chôn cùng!"

-" Việc đã đến nước này, ta đây liền lập tức dốc toàn lức ứng phó chuyện này!"

Khô héo lão giả đắn đo nửa ngày mới dùng một loại khẩu khí nghiêm nghị hồi đáp, thần tình có chút bi tráng tựa như làm xong chuyện này bản thân sẽ phải hy sinh một cách anh dũng...

-" Yên tâm, chuyện này sau khi làm xong, những thọ nguyên mà ngươi bị tổn thấ, ta tự có biện pháp khôi phục, nhiều nhất chỉ cần một năm, thậm chí còn có thể tịnh tiến hơn trước!"

Người trẻ tuổi đúng là Chiến Luân Hồi, giờ phút này khẩu khí của hắn cũng là vô cùng nghiêm túc.

-" Đa tạ lão tổ!"

Khô gầy lão giả tự nhiên là Chiến Cơ tử, Chiến Thiên Cơ.

Hắn nghe vậy không khỏi có chút yên tâm. Hắn làm việc này chính là nghịch thiên mà làm, mặc dù là phong thủy thuật nhưng cần phải dùng máu huyết bản thân để dẫn, nếu không hắn đâu có gầy trơ xương thế này, ngay cả Khô Lâu cũng thẹn không bằng hắn....

Chiến Luân Hồi nói xong cũng không dừng lại, lập tức đi ra khỏi thạch thất.

Mắt thấy Chiến Luân Hồi rời đi, Chiến Thiên Cơ đứng tại chỗ bất động cân nhắc hồi lâu, lúc này mới thở ra một hơi, cuối cùng rốt cục cũng khoanh chân ngồi xuống, hít một hơi thật sâu, hai tay mạnh mẽ giơ lên. Đột nhiên, toàn bộ phía trên thạch thất sáng lên.

Sau đó, Trong hố lớn chứa đầy thi thể ở trước mặt Chiến Thiên Cơ đột nhiên vang lên âm thanh xoẹt xoẹ...t

Ngoài cửa, Chiến Luân Hồi lặng lặng đứng đó, nghe được âm thanh này thì cực kì vừa lòng, hắn cười cười, lúc này mới thực sự rời đi...

Quân Mạc Tà ngẩng đầu nhìn lại, thấy trên trần thạch thất có khắc một bộ tranh vẽ rất tỉ mỉ, nội dung đúng là Huyễn Phủ Cửu Phong!

Nhìn trong bộ tranh từng ngọn núi nối tiếp nhau rất giống đường kinh mạch của cơ thể, nhưng lại ẩn ẩn hiện lên ánh sáng lưu động.

Thi khí trong hầm chậm rãi bốc lên, giữa không trung ngưng kết lại dần dần ngưng tụ thành một đoàn tà khí tím đen, xoát một tiếng rơi vào trong cái lô đỉnh trước mặt Chiến Thiên Cơ, mà trong cái đỉnh lô kia, chín cái ống đột nhiên mãnh lệt bạo phát…

Ngay sau đó, một đạo ánh sáng màu tím đen theo đỉnh lô bay lên vọt thẳng vào dãy núi của Miêu gia trong bức tranh, trong nháy mắt sắc thái biểu thị Miêu gia ảm đạm dần xuống...

Một cái hô hấp sau đó, Chiến Thiên Cơ dường như đem toàn lực hét một tiếng

-" Đi!"

Một đạo khí ảm đạm từ trên bay xuống, hưu một tiếng hướng về góc trái thạch thất bay đi, trên thạch bích vẫn hư ảo mông lung... Về phần luồng khí xám kia bay đi đã biến mất không thấy, mà nơi nó biến mất trùng hợp lại đúng là nơi địa mạch của Miêu Gia!

Mạc Quân Tà thậm chí đã có thể xác định, luồng khí xám kia chắc chắn sẽ rơi xuống nơi tiếp giáp giữa Chủ Phong và Miêu gia địa mạch.!

Làm xong hết thảy, sắc mặt Chiến Thiên Cơ lập tức đỏ bừng, hắn gắng sức ho khan, tham lam há mồm hít lấy một ngụm không khí, tựa hồ không hề phản ứng với mùi hôi thối của thi khí dày đặc nơi này...

Một lúc lâu sau, sắc mặt Chiến Thiên Cơ lại tiếp tục trở nên trắng bệch dị thường, lớp da trên mặt dường như mỏng đi vài phần... Hai mắt đục ngầu, hắn lặng lặng ngồi đó cấp tốc vận công.

Dường như hắn muốn trong đoạn thời gian ngắn ngủi này mau chóng khôi phục khí lực bản thân, mà cái lô đỉnh trước mặt hắn vẫn không đình chỉ động tác, chín cái vòi ở lô đỉnh vẫn không ngừng rung động, còn đống bạch cốt thi thể phía dưới thỉnh thoảng lại phát ra từng đợt run rẩy rất nhỏ....

Không lâu sau, lại có một luồng thi khí nồng đậm dần dần ngưng kết bay lên!

Lập tức, có một đám sương mù màu đỏ lại lần nữa theo góc phải thạch thất chậm rãi tràn vào, vẫn như lần trước chậm rãi quay quanh rồi biến mất không thấy gì nữa...

Trình độ phong thủy thuật coi như có vài phần tạo nghệ, Quân Mạc tà rốt cuộc cũng hiểu rõ huyền cơ trong đó!

Chiến gia mặc nhiên lấy đi vô số tính mạng con người, ở nơi này lấy ra thi khí, từ đó hút ra nồng đậm oán khí, tích lũy lâu dài hình thành thi chướng. Sau đó sử dụng trận thế Huyễn Phủ Cửu Phong để cường ngạnh cản lại sự vận chuyển của Miêu gia, đồng thời cố gắng làm cho thông đạo của Miêu gia thêm bế tắc, đem toàn bộ số mệnh của Miêu gia chuyển sang cho Chiến gia bên này!

Chỉ cần nhìn hầm Bạch Cốt này cũng có thể hình dung ra đã có mấy vạn người không duyên cớ bị chết nơi này rồi!

Mà mỗi ngày có khoảng ba trăm cỗ thi thể, nhiều lắm cũng khoảng 500 cỗ, theo thứ tự tăng dần, nếu là lúc mới bắt đầu, số lượng tuyệt đối sẽ ít hơn... Như vậy, âm mưu này của Chiến gia không biết đã tiến hành từ bao lâu rồi?

Nhưng bất kể nó là như thế nào, đối với hành vi tàn khốc như vậy Quân Mạc Tà tuyệt đối là căm thù đến tận xương tủy!

Ta cũng từng là... dân thường!

Chúng ta mặc dù không có bản lãnh gì, cũng chẳng so sánh được với tầng lớp cao hơn, nhưng vĩnh viễn không cam lòng để vận mệnh của mình trở thành tế phẩm cho những cái gọi là đại nhân vật tranh quyền đoạt lợi!

(NBV: Ta thích câu này, dịch bộ DTTQ này lâu lâu lại học được vài câu rất có cảm xúc của lão Phong Lăng)

Tay của Quân Mạc Tà đã liên thông với không gian Hồng Quân Tháp, gắt gao cầm lấy chuôi kiếm Viêm Hoàng Chi Huyết!

Trong lòng, sát khí chậm rãi ngưng tụ dần dần tăng lên đến cực hạn!

Chiến Thiên Cơ nghỉ ngơi một hồi, thoáng đã phục hồi vài phần nguyên khí, việc này không nên chậm chế, tuyệt đối không được lơi lỏng, liền lập tức bắt tay vào vòng tế luyện tiếp theo!

Mắt thấy một đoàn khí màu tím đen lại lần nữa hình thành, Chiến Thiên Cơ trên khuôn mặt khô héo hiện ra vẻ tươi cười hiếm có, mặc dù trông rất khó coi nhưng cuối cùng cũng là một nụ cười.... Lại thấy theo hướng tay hắn chỉ, đoàn khí màu tím đen dừng ở trong đỉnh lô, sau đó một trận quay cuồng rồi một đạo ánh sáng màu tím đen bắn lên...

Ngay sau đó, cũng lại chính là thời điểm bản thân Chiến Thiên Cơ suy yếu nhất, đồng thời cũng là thời khắc tâm tình hắn thoáng buông lỏng! Bởi vì tiếp sau, toàn bộ trận pháp hoàn toàn tự động không cần hắn phải động thủ nữa....

Nhưng đây chính là thời điểm hắn ngay cả thở cũng rất là tốn sức! Mặc dù hắn đã là Thánh Tôn cường giả nhưng hiện tại suy yếu, trông rất là rõ ràng! Mặc dù là cường hãn nhân, tự tiện bóp méo số phận, nghịch thiên đoạt vận vẫn phải bỏ ra một cái giá khổng lồ!

Mà Quân Mạc Tà đã chờ thời điểm này để động thủ!

Hắn tại hư không chỉ nhấc một bước cũng đã vượt qua khoảng cách hai mươi trượng, nháy mắt đi tới trước mặt Chiến Thiên Cơ! Tốc độ như vậy, cũng đã vượt qua tốc độ cực hạn của nhân loại rồi!

Ngay sau đó, một đoàn kiếm khí lăng lệ đột ngột bạo phát tràn ngập! Tựa như toàn bộ không gian trong thiên địa giờ phút này đều lâm vào sụp đổ! Một luồng ánh sáng chói lòa với nhiệt độ cực nóng lao thẳng vào trong mắt Chiến Thiên Cơ!

Một tình huống dị biến xuất hiện đột ngột, làm cho vị Thánh Tôn cường giả lập tức trợn mắt, chật vật hoảng loạn!

Chiến Thiên Cơ hoàn toàn không có bất kì phòng bị nào!

Nơi này là địa phương trọng yếu của Chiến gia, cũng là nơi có sự phòng hộ nghiêm ngặt nhất!

Tinh tưởng toàn bộ Phiêu Miểu huyễn phủ, ngoại trừ Linh dược viên ở ngoài, địa phương không thể ngờ nhất chính là chỗ này!

Hắn ở trong này, hoàn toàn không bao giờ nghĩ đến sẽ gặp phải công kích của địch nhân!

Ngay cả hôm nay có nghe nói ở phía ngoài nơi này có thần bí cường địch xông vào nhưng Chiến Thiên Cơ vẫn như cũ xác định, nơi này tuyệt đối là địa phương tuyệt mật, chẳng có kẻ nào có thể xông vào được!

Bởi vì trong nơi này của hắn, đã đặt không biết bao nhiêu là cấm chế! Nếu không được bản thân cho phép, ngay cả Chiến Luân Hồi cũng không thể tùy tiện tiến vào!

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.