- Đào giun? Làm thế thì có ích lợi gì, coi như đối với ngươi có chút tác dụng cổ quái gì đi chăng nữa nhưng đối với ta một chút hữu dụng cũng không.
Khúc Vật Hồi cảnh giác nói. Con người này đang suy tính cái gì đây? Tại sao lại đòi phải đặt cược cái thứ cổ quái này?
- Đối với ta con giun đấy cũng không có nửa điểm hữu dụng! Cái này chỉ đơn thuần là vật đặt cược mà thôi… Ta chỉ là muốn nhìn bộ dạng đức hạnh của ngươi phải mân mê đào giun mà thôi.
Cửu U Thập Tứ Thiếu hời hợt nói:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn nhìn thấy cảnh ta đào đất tìm giun hay sao?
- Tốt! Lão tử ta hôm nay đồng ý đánh cược với ngươi!
Khúc Vật Hồi cắn răng nói:
- Ta không tin tên gia hỏa ngươi vận khí tốt như thế, lại có thể liên tiếp thắng hai trận! Nhưng phải nói trước, Thập Tứ huynh, nếu ngươi thua, nhất định không được ăn quỵt đấy!
- Ai chơi xấu chính là nhi tử vương bát đản của ô quy!
Cửu U Thập Tứ Thiếu cười hắc hắc…
- Một lời đã định! Nếu ai chơi xấu thì người đó chính là nhi tử vương bát đản của Ô quy!
Khúc Vật Hồi nghiến răng nghiến lợi nói.
- Đánh nhau thì lão tử ta không bằng ngươi, nhưng chẳng lẽ đến cả đánh cuộc cũng phải chịu thua ngươi sao? Thập Tứ Thiếu, ngươi hãy đợi mà chổng mông đào giun đi!
- Ta cũng mở to mắt chờ xem cuối cùng ai là người phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3211319/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.