Trần Thần kinh ngạc nói:
- Chuyện gì? Cô nương nếu không ngại hãy nói ra.
- Ta nghe nói ngươi cùng một vị thị nữ trong gia tộc.... Cũng là thị nữ mà ngươi vô cùng yêu mến, vì nàng không tiếc hết thảy hơn nữa ngươi còn vì nàng thề rằng sẽ không hai lòng. Chuyện này có đúng hay không?
Triển Mộng Điệp thấp giọng nói:
- Xin hãy yên tâm, ta thật sự không có ý tứ gì khác, ta chỉ cần biết sự thật.
- Ha ha… Cho dù là thật thì sao?
Trần Thần bi thương cười ha hả:
- Chuyện này đã kết thúc rồi, hơn nữa chuyện này cũng không ai đồng ý. Cả gia tộc chỉ muốn ta thành hôn với cô. Bởi vì hôn nhân giữa ta và cô sẽ làm cho Trần gia lớn mạnh. Mà nàng lại không thể. Đem vận mệnh gia tộc ký thác vào sự kết hợp gượng ép của một nam một nữ, hai người khóc, tất cả mọi người còn lại đều cười. Cười sướng không?
- Quả thật rất sướng. Chỉ là... nếu bọn họ muốn cho chúng ta khóc thì vì sao chúng ta lại để cho họ cười? Chẳng lẽ ngươi chịu khuất phục như vậy sao?
Triển Mộng Điệp hai mắt nhìn hắn nói:
- Có thể thấy được ngươi không muốn nhận sự an bài này... mà ta cũng không muốn!
Trần Thần nhãn tình sáng lên:
- Ah, ý tứ của cô nương là?
- Chính như theo như lời người nọ vừa rồi. Ngươi sao không rời khỏi giang hồ?
Triển Mộng Điệp nghiêm trọng lộ ra một tia chấp nhất và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3211264/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.