Quân Vô Ý mặt đỏ tía tai, thở phì phò cắn chặt răng.
- Cái thằng nhóc này, tiểu tử nhà người thật sự muốn ăn đòn sao?
Quân Mạc Tà cười ha ha.
- Tam thúc này, thẩm thẩm của con hiện đang làm gì? Chắc chắn không thể cả ngày ở cùng chỗ với thúc rồi!
Quân Vô Ý lộ ra ôn nhu trong mắt.
- Nàng hiện giờ còn không quan tâm đến ta, đang dồn hết tâm trí chăm lo cho các cô nhi kia, mời danh y từ xa tới, còn nói với ta tính toán xây một nơi thật to, tập trung toàn bộ những đứa bé lưu lạc từ khắp nơi về, thu xếp cho bọn chúng, bất kể có là thế nào thì cũng là trẻ con, cần được đối xử bình đẳng.
Quân Mạc Tà thở nhẹ ra.
- Nàng ta thật là một người tốt.
Rồi lại chợt lóe lên ý nghĩ, nói luôn.
- Nhưng mà tam thúc, có một việc cần chuẩn bị, sau này sẽ tiến hành, đó là chúng ta cần chuyển nhà! Rời khỏi Thiên Hương thành!
Quân Vô Ý giật mình.
- Vì sao? Sao phải rời đi? Đi tới chỗ nào chứ? Có cần thiết không?
- Tất nhiên là cần, chúng ta nên nhanh một chút dọn tới Thiên Phạt sâm lâm.
Quân Mạc Tà hít sâu một hơi.
- Con hôm nay tới đây chính là muốn bàn với thúc chuyện này.
Quân Vô Ý sắc mặt trầm trọng.
- Tam đại thánh địa sao?
- Đúng vậy! Chỉ có chỗ đó mới có thể an toàn.
Quân Mạc Tà hút một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3211211/chuong-799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.