Quân Mạc Tà lẩm bẩm, cũng không có tăng thêm âm thanh nhưng Lý Du Nhiên chợt cảm thấy rùng cả mình trong lòng lãnh khí dâng trào, nhịn không được thân mình giật nảy lên một cái.
Chính là nhìn thấy ánh mắt Quân Mạc Tà liền giật mình, hướng về phía mình nhìn một cái, Lý Du Nhiên đột nhiên hiểu được mình làm như vậy, thật vẫn còn có chút đoán trước được. Hơn nữa, trong lòng còn có chút vui vẻ…
- Hiện tại những người này đi đến nơi nào vậy?
Quân Mạc Tà trầm ngâm một hồi rồi nói:
- Nếu bọn hắn còn trong Vương phủ, ngươi căn bản là không có đảm lượng nói ra lời này.
Lý Du Nhiên toát mồ hôi, nói:
- Người quang minh chính đại không nói tiếng lóng, từ sau cuộc chiến đêm đó, Mộng Huyễn Huyết Hải ba tên Thánh Giả tất cả bị diệt, mà các Thánh Giả khác cũng có mấy người vì bị kiếm khí của Mai Tôn Giả, lôi kiếp thiên uy mà bị thương, bọn họ càng sợ hãi bị huyền thú liều lĩnh trả thù, trạng thái chưa hoàn toàn sung sức bọn họ vị tất có thể toàn mạng, cho nên suốt đêm liền ra khỏi thành! Bây giờ, đã ở nơi nào không rõ!
Trong ánh mắt Lý Du Nhiên, ẩn chứa một tia tự giễu. Bởi vì, khi bọn họ đi khỏi, cũng không có thông tri cho mình, càng không muốn mang mình đi theo. Điều này có thể nói trong mắt trong lòng họ không coi mình ra gì, hoặc căn bản mình chỉ làm bọn họ thêm vướng tay chân mà thôi!
Chính mình, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3211187/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.