Chương trước
Chương sau
Quân Mạc Tà kinh hãi không hiểu gì, bỗng nhiên trong đầu cũng vang lên một tiếng nổ mạnh.

Trong cổ họng!

Trong miệng và mũi Quân Mạc Tà đồng thời có một dòng máu tươi chảy ra!

Kinh mạch cũng như vỡ ra hàng ngàn hàng vạn mảnh, đau đớn kịch liệt!

Chẳng lẽ là tẩu hỏa nhập ma, biến thành phế nhân?

Vừa mới nghĩ đến đây, Quân Mạc Tà chưa kịp bi quan đã nhận ra là kinh mạch mình vẫn còn hoàn hảo. Đang hoài nghi hắn phát hiện ra trong kinh mạch xuất hiện những dòng khí kim sắc, sau đó sương mù màu hoàng kim này ngày càng đậm, chảy trong kinh mạch.

Một tiếng oanh thêm vào, Quân Mạc Tà đầu choáng mắt hoa, vội vàng dùng nội thị thuật lần thứ hai. Lần này lại phát hiện ra sương mù kim sắc trong kinh mạch mới xuất hiện đột nhiên biến mất, thay vào đó là một dây màu vàng nho nhỏ!

Giống như một dòng nước màu hoàng kim chảy trong kinh mạch! Quân Mạc Tà có thể cảm nhận một cách rõ ràng, dòng nước hoàng kim này chứa một lực lượng khổng lồ! Không thể đánh đồng với trình độ trước kia của mình!

Nếu như dùng sợi linh lực màu bạc tầng thứ ba có thể treo một trăm cân, thì sợi kim tuyến này có thể treo lên một tòa núi nhỏ, ít nhất cũng phải một tấn, thậm chí là mười tấn! Đây là sự biến hóa khủng bố, long trời lở đất!

Chẳng lẽ lại là đột phá?

Ý niệm này của Quân Mạc Tà vừa xuất hiện, trong ý nghĩ lại có một chấn động mạnh mẽ rung chuyển. Hắn chỉ cảm thấy trước trán mình có một tiếng động nhỏ, cảm giác như có vật gì đó vỡ tan.

Quân Mạc Tà dĩ nhiên không biết là tiếng động này chính là thiên địa linh khí trước trán hắn hình thành một cái động. Tiểu tháp cổ quái đột nhiên vỡ ra, biến thành một dòng khí bảy màu rực rỡ, theo huyệt Bách Hội sưu một tiếng đi vào trong đầu hắn.

Sau đó QM Quân Mạc Tà T cảm thấy cả Hồng Quân Tháp lung lay mạnh mẽ giống như động đất. Vốn là nằm trên mặt đất, lại bị hất bay lên cao. May mắn là hắn đang nằm ngửa, nếu không mặt hắn sẽ bị tiếp xúc với mặt đất, cho dù là đang ở trong Hồng Quân Tháp.

- Trời ạ!

Trong lúc cấp bách Quân Mạc Tà xoay người một cái, tránh được một cú ngã, trong lòng vẫn nói thầm:

- Đây là động đất sao?

Mở to mắt, đột nhiên hắn trở nên ngây ngốc. Hắn há miệng không nói lên lời. Trước mặt cách khoảng mười trượng so với chỗ cũ, vốn dĩ là vách tường của tháp nhưng hiện tại biến mất không thấy đâu. Thay thế vào đó là một cánh cửa!

Cánh cửa mở ra là ánh sáng bảy màu!

Hồng Quân Tháp đệ tứ tầng!

Lại thật sự là lúc này.

Đột phá!

- Ta kháo! Đùa với mạng một lần lại có thể đột phá. Đây không phải là bắt ta liều mạng nhiều hơn sao?

Quân Mạc Tà há mồm trợn mắt!

- Chỉ có liều mạng mới có thể đột phá? Lần trước đã thế, lần này cũng thế, đùa với mạng sống có thể tốt như vậy sao?

Suy nghĩ đến đây, Quân Mạc Tà nhịn không được buột miệng nói:

- Lão tử làm gì có nhiều mạng đến vậy mà đem ra đùa giỡn? Hết lần này đến lần khác, tự mình kết thúc bản thân, thật sự là quá thống khổ!

Tuy là nói vậy nhừng Quân Mạc Tà cũng biết rằng, sự đột phá này không phải cứ mang mạng sống ra đùa là có được. Nếu ngay sau khi đột phá một thời gian, cho dù mang mạng sống ra chơi đùa một ngàn lần, cũng không thể đột phá lần tiếp nhanh được!

Thật sự là trong khoảng thời gian này, sự đột phá của Quân Mạc Tà đã được củng cố vững chắc! Từ khi ở phía nam đột phá lên tầng thứ ba đến bây giờ, tuy rằng thời gian không lâu, chỉ hơn ba tháng. Nhưng mà thời gian luyện công từ khi Quân Mạc Tà trọng sinh đến nay, đã là thời gian đột phá chậm nhất. Tuy nói rằng huyền công cấp càng cao thì thời gian đột phá càng lâu. Nhưng mà sự đột phá ngoài dự đoán lần này lại rất hợp lý.

Lần trước luyện đan đã đột phá giai đoạn thiên huyền, lập tức thăng lên thần huyền thì Quân Mạc Tà cho rằng mình đã đột phá được tầng thứ tư Khai Thiên Tạo Hóa công. Nhưng mà cẩn thận xem xét thì mới biết là không phải, tuy nhiên cho dù chưa đột phá nhưng Quân Mạc Tà cũng biết rằng mình đã ở vào ranh giới giữa hai tầng!

Tất cả chỉ cần chờ có cơ duyên!

Đáng lẽ tưởng rằng đột phá phải cần một thời gian ngắn mới có thể thành, nhưng mà lần này Quân Mạc Tà liều mạng, cũng nguy hiểm quá mức! Quân Mạc Tà là chủ của Hồng Quân tháp, làm sao Hồng Quân Tháp có thể để hắn đem mạng ra đùa giỡn?

Phải biết rằng Hồng Quân tháp hiện tại ở trong người Quân Mạc Tà, hai người tuy hai mà như một, sớm đã không thể tách rời. Tuy rằng thực lực thì vẫn vậy, không dễ dàng thay đổi, nhưng mà cũng xứng với câu vinh cùng vinh, tổn cùng tổn (tổn ở đây là tổn hại). Nếu như Quân Mạc Tà mà chết thật thì Hồng Quân tháp cũng chỉ có đường theo hắn đầu thai chuyển thế!

Cho nên ở thời điểm quan trọng vừa rồi, Hồng Quân tháp đã lần thứ hai đại triển thần uy, đem gia hỏa liều mạng này ở giây phút trong tình trạng sắp hồn phi phách tán tiến vào, bất đắc dĩ một lần nữa tiến hành chữa trị siêu cấp.

Nhưng mà tiểu tử này vẫn chưa biết điểm dừng, thấy kinh mạch trống rỗng liền liều mạng hấp thu linh khí!

Hơn nữa lại còn làm trong tình trạng vô ý thức!

Việc này càng là không có cách nào!

Chẳng lẽ lại đem hắn cho nổ để dừng lại, như vậy chẳng khác gì tự bạo một lần nữa?

May mà Quân đại thiếu gia phúc lớn, mạng lớn, vận may lớn. Hắn tu luyện cũng không phải ở bên ngoài mà là trực tiếp tại Hồng Quân tháp. Cho nên linh lực trong cơ thể hắn tự bạo lại được tháp điều chỉnh, vì vậy mà quay về quá trình biến đổi chất.

Cho nên mới nói, đột phá lúc này là hợp lý, nhưng mà vẫn ngoài dự kiến!

Thật sự là cơ duyên xảo hợp, thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một trong số đó cung không được, điều kiện ngặt nghèo cực kỳ!

Nếu mà Hồng Quân tháp có thể nghe thấy QMT nói: "đùa với mạng sống một lần lại có thể đột phá, xem ra phải đùa với mạng sống nhiều hơn" thì cho dù có thực lực hùng hậu đến thế nào, nền móng siêu nhiên đến đâu, chắc chắn sẽ tức giận mà phun ra một ngụm tiên huyết.

Nhất là tiểu tử này không biết sợ mà cứ liều mạng. Con mẹ nó ngươi còn có thể đùa được hay không?

Tiểu tử ngươi đang đùa với mạng của mình sao? Chính là đang đùa với bổn bảo tháp đó!

Các chủ nhân đời trước, ai cũng quý trọng thân thể của mình. Quý trọng vô cùng! Chị sợ có chút tổn thương, lúc nào cũng phải lo lắng đề phòng.

Cũng chưa có gặp qua ai liều mạng hơn tên này.

Vẫn chưa tới Ngân Huyền đã dám trêu chọc Ngọc Huyền.

Vừa mới lên Kim Huyền đã đi trêu chọc Thiên Huyền.

Vất vả gian nan mới tấn cấp lên Ngọc Huyền, thế mà đã có địa vị ngang với người cấp Thần Huyền. Không những thế còn có can đảm giết chết. Không gây rắc rối gì nhưng cũng ngon, dám đắc tội với hai thế lực lớn ở phía nam và phía bắc, Huyết Hồn sơn trang và Phong Tuyết Ngân thành.

Ở Thiên Nam khổ cực mới đem tu vi tăng lên tiêu chuẩn Thiên Huyền, hành động sau khi thăng cấp là tỏ ra trâu bò bắt đầu giao đấu với Chí Tôn.

Thời gian đó còn chưa tính vào đâu, chỉ riêng trước mắt mà nói, vừa mới lên Thần Huyền được vài hôm thì lại bắt đầu hành động trâu bò nhất lịch sử. Một mình đấu trực tiếp với ba mươi vị Chí Tôn chi thượng, lại còn thêm sáu mươi người có tu vi Chí Tôn. Tổng cộng là chín mươi cường giả đỉnh phong hàng thật giá thật! Nhân mã hung hậu như vậy cứ thế vù vù giết tới cửa.

Tình hình loại này, nếu Hồng Quân tháp có thể đổ mồ hôi, thì cũng vì tên Quân Mạc Tà lớn mật này mà rùng mình vài lần.

Mồ hôi, đổ mồ hôi, nhiều mồ hôi hơn, hết sạch mồ hôi.

Trước giờ đi cùng hắn, toàn là khiêu chiến vượt cấp! Nhưng mà không chỉ là một hai cấp, mà là hơn bốn năm cấp, bẩy tám cấp nhảy cóc. Gần đây khiêu chiến với số lượng người như vậy cũng không khác gì nhau. Thằng nhãi này cũng quá liều!

Như vậy cũng tốt so với tu tiên vừa nhập môn. Ngay cả căn cơ cũng chưa vững trãi đã ngày ngày đi trêu chọc các nhân vật trâu bò Phân Thần kỳ, Động Hư kỳ, Phi Thăng kỳ và Đại Thừa kỳ. Việc này giống như đem đầu buộc ở thắt lưng, giống như tính mệnh không phải là của mình.

Mẹ nó chứ, cho dù là cố ý tìm chết đi chăng nữa, cũng không thể tìm chết nhiều lần như vậy chứ.

Cũng may là có tháp đại gia ta ở cạnh, nếu không có đại gia giúp đỡ thì tiểu tử người bây giờ sớm đã đầu thai chuyển kiếp vài chục lần. Vậy mà bây giờ còn thốt ra câu: "Chỉ cần liều mạng thì có thể đột phá!" Lão tử nếu có thể hành động, ta sẽ ngay lập tức đá vào vẻ mặt cứt chó của ngươi. Ta không phải chưa thấy người không biết xấu hổ, nhưng mà tiểu tử không biết xấu hổ như ngươi đúng là hiếm thấy!

Quân Mạc Tà Quân đại thiếu gia vẫn còn chưa biết điều đó! Hắn hẵn còn vui sướng hài lòng bước ra tám bước, vừa cảm thán mình nhân họa đắc phúc, vừa rung đùi đắc ý lắc mông tiến vào Hồng Quân tháp tầng thứ tư! Điệu bộ này giống như nhà nghèo mang theo túi lớn xông vào kim khố quốc gia, vẻ mặt của hắn đúng là biểu tình: Ta phát tài rồi!

Mà trên thực tế đúng là như thế, Quân đại thiếu gia hưng phấn mãnh liệt, hoàn toàn xem nhẹ bản thân bây giờ vẫn là trần truồng, mông má hở hang. Việc này làm cho hình ảnh hắn có phần buồn cười: đầu tiên lắc một cái, sau đó lại uốn uốn éo éo, trên mặt còn cố tình bày ra một bộ dạng cực kỳ vô sỉ, muốn bao nhiêu người hận thì cứ việc hận, thật sự rất là ti tiện.

Kỳ thật, cho dù có nghĩ tới thì Quân đại thiếu gia cũng chưa chắc đã để ý. Dù sao nơi này cũng chỉ có mình hắn có thể ra vào, hơn nữa với da mặt dày của hắn cho dù là có người thì hắn cũng làm như vậy. Mông lắc lư, mặt tỉnh bơ.

Chẳng qua chỉ là thân xác thối tha mà thôi!

Quân đại thiếu gia ngâm nga.

Hắn là điển hình của loại người vừa liền sẹo đã quên đau, vừa mới khôi phục hơn nữa lại còn đột phá, liền đem sự nguy hiểm trước đó vứt ra khỏi đầu, trong mắt lóe ra ánh sáng tham lam, vẻ mặt nở nụ cười dâm đãng, nâng cao trường thương thản nhiên bước vào!

Vừa vào đến cửa, Quân Mạc Tà cũng cảm thấy sự khác biệt. Bên trong này cùng ba tầng trước hoàn toàn khác biệt, khác biệt rất lớn!

Cả tầng thứ tư là một thế giới hỗn độn, linh khí mật độ cao đầy rẫy. Gần như là biến thành thực chất, đáu dá lung tung, có cả tia linh khí chạm vào người Quân Mạc Tà. Quân đại thiếu gia thậm chí có thể cảm nhận được lực lượng kia va chạm vào!

Bao nhiêu linh khí tinh thuần mới có thể làm ra một cảnh này?

Hơn nữa trong này không chỉ có một loại linh khí mà thôi. Còn có màu đỏ của hỏa, màu xanh biếc của thủy, cả màu đen….bay trong không trung. Tóm lại là một hiện tượng loạn xà ngầu!

Thấy thế Quân Mạc Tà ngẩn người ra, hắn không thể ngờ rằng khi vào đến tầng thứ tư lại gặp tình huống như vậy. Hắn chưa kịp lo lắng thì bảy dải màu trong không trung lóe lên, trong đầu hắn không hiểu sao xuất hiện mấy câu khẩu quyết:

Tâm chi đình đình, ý chi tung hoành

Chí chi kiên nhẫn,hành chi không linh

Mộng chi chân thực, thực chi huyễn ảnh

Niệm niệm mạc vong, liên khai khả thành

Hồn phách cửu tiên,bất tử chi anh.

(Tâm tư tươi sáng, ý chí tung hoành

Chí hướng kiên định, hành động linh hoạt

Ảo hóa thành thật, thật biến hư vô

Luôn nhớ không quên, sen có thể thành

Hồn phách hư vô, nguyên anh bất tử

Mình dịch thế hok bik có đúng hay không các bợn đừng chém nha)

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.