Đêm đến, Lệ Vô Bi cùng Thạch Trường Tiếu vẫn chưa đi, đều ở lại Quân gia, khách nhân không nói đến chuyện bỏ đi, chủ nhân tất nhiên không thể trục khách, nhất là thân phận Chí Tôn cao thượng. Chỉ là Quân lão gia tử có chút kì quái, hai đại Chí Tôn này có thể tới đây đã là không ngờ rồi, vậy mà còn ở lại đến tận bây giờ thì thật quái lạ.
Còn cả Phong Quyển Vân và Ưng Bác Không cũng tới cùng một lúc.
Từ xế chiều, tiếng gió thổi đã chậm rãi biến mất vô hình, thiên đại một mảnh tĩnh lặng, chỉ có những bông tuyết bạc trắng mang theo ánh sáng như mộng như ảo từ từ hạ xuống, rơi trên mặt đất, trên cây, trên mái nhà thành một tầng tuyết trắng.
Mặt đất trắng xóa, một mảnh mông lung.
Nửa đêm, một thoáng tĩnh lặng, đột nhiên có bóng người lay động. Có tới hàng trăm bóng người trong màn tuyết hướng về Quân gia đại viện, người nào cũng thân pháp nhẹ nhàng, trông giống như cưỡi gió mà đến. Trong nháy mắt, phía trên Quân gia đã có tới mấy chục hắc y nhân đang đứng.
Vô thanh vô tức mà đến, những người này công lực cao tuyệt, thậm chí Quân gia thị vệ ngay dưới chân tường chạy qua chạy lại, vẫn không phát hiện trên đỉnh đầu mình có người đang đứng!
Xa xa, bảy tám bóng người như từ hư không mà bay đến, thân pháp bọn chúng tựa hồ so với những bông tuyết đang bay đầy trời còn nhẹ nhàng tiêu sái hơn.
Trong nhã hương tiểu trúc, Mai Tuyết Yên đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3210972/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.