Mai Tuyết Yên rốt cuộc cũng thấy hắn thừa nhận khó đạt được cõi niết bàn, trái lại hơi có ngoài ý muốn, không khỏi nở nụ cười, vu vơ hỏi:
- Vậy ngươi xem, ta thế nào?
- Cô sao? Cô đừng chà đạp tứ đại yếu tố! Cô căn bản là một đứa ngốc!
Quân Mạc Tà không chút khách khí:
- Trong tứ đại yếu tố cô nhiều lắm cũng chỉ có một chút, chính là gan lớn, hơn nữa đơn giản cũng chỉ là gan lớn. Thế nhưng chỉ là đơn thuần gan lớn, không có ba yếu tố khác trong lời nói, đúng là như tục ngữ có câu kẻ ngốc lớn mật! Chỉ biết một mặt cúi đầu thẳng về phía trước, có thể nói cái gì cũng tệ! Còn không bằng mấy tên nhát gan bo bo giữ mình, tứ đại yếu tố mà không có đầy đủ tuyệt đối là không tốt! Như vậy còn có thể yên tĩnh mong chờ quãng đời còn lại, cô bây giờ, trực tiếp liền là đối tượng để người khác hãm hại, vừa mệt mình vừa mệt bằng hữu, thậm chí mệt chết cả nhà.
- Ngươi….
Mai Tuyết Yên lâm vào trạng thái chán nản!
- …nói bậy.
- Nói bậy? Chính cô cũng là người thông minh, chính mình suy nghĩ một chút đi.
Quân Mạc Tà cười lạnh một tiếng, nói:
- Trước tiên nói về chuyện lần đó thập đại Chí Tôn cao thủ chi thượng chặn đánh cô, chính là cô bị trọng thương một ít, ta chưa có hỏi qua cô chuyện này lần nào chứ? Nhưng ta có thể kết luận! Đến cuối cùng cô trọng thương chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3210959/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.