Chương trước
Chương sau
Mã Giang Danh ngẩn ra, đột nhiên vỗ đùi kêu lên:

- Ta như thế nào không nghĩ tới? Không sai không sai! Đúng là đạo lý này.

Lúc trước hai người nói chuyện đều là dùng mật ngữ truyền âm, nhưng lúc này hắn tâm thần rung động, không ngờ lại trực tiếp kêu lên khiến mọi người nhìn qua.

- Chớ có lên tiếng.

Trữ Vô Tình truyền âm nghiêm khắc đến, lập tức lại nói:

- Hiện tại ngươi có thể tưởng tượng một chút, sủng vật có chỗ tốt như thế nào chứ? Vân Biệt Trần chính là một tiểu bối nho nhỏ, sau khi có sủng vật, thực lực đột nhiên tăng mạnh, áp đảo cả những kẻ bằng vai phải lứa với chúng ta, đây cũng là chỗ tốt lớn nhất.

- Không sai! Tới cảnh giới bực này, quả thực khó tìm địch thủ, cho nên muốn tăng thêm một tầng đúng là khó như lên trời! Nhưng nếu có một sủng vật thực lực tương đương thì khác hoàn toàn. Cho dù là hơi yếu một chút cũng có thể cùng chúng ta mỗi ngày so chiêu, cộng đồng tiến bộ! Không chỉ là công lực mà còn về chiêu số, đều có thể nhanh chóng đột phá. Cho dù là bình cảnh cũng nhanh chóng vượt qua, không còn là vấn đề cản trở thực lực.

Mã Giang Danh càng nói càng hưng phấn.

- Cho nên, trước mắt chúng ta sẽ không cùng Thiên Phạt giải quyết ân oán chuyện sỉ nhục này. Như vậy cho dù là ở Đoạt Thiên Chi Chiến cũng có thể có thêm càng nhiều kế hay! Phải biết rằng cùng sủng vật xuất chiến, chính là không tính vào nhân số xuất chiến.

Trữ Vô Tình âm hiểm cười nói:

- Cung chủ của chúng ta chính là có ý tứ này. Lúc này, sở dĩ lão phu tự thân xuất mã đến đây chính là vì chuyện này. Chỗ tốt thứ nhất chính là trừ Thiên Phạt sâm lâm, cường giả thiên hạ chỉ còn lại Tam Đại Thánh Địa chúng ta! Đến lúc đó toàn bộ vinh quang đều là của chúng ta, càng rửa sạch vạn năm sỉ nhục phải mượn sức cầm thú thủ hộ đại lục.

- Việc tốt thứ hai chính là còn có thể thu hoạch sủng vật thực lực kiên cường, thực lực của mình cũng có thể đại tiến.

Mã Giang Danh sờ cằm, ha ha cười, trong mắt tràn đầy vẻ khao khát.

- Cho dù không được như vậy, cũng có thể thu hoạch một khỏa Huyền đan a, đây chính là thứ tốt.

- Còn có việc tốt thứ ba!

Trữ Vô Tình âm trầm giơ tay nói:

- Quân gia cùng Thiên Phạt chắc chắn có quan hệ lớn với vị thần bí nhân luyện đan kia… Ẩn? Ngươi hiểu chưa? Cái này gọi là bứt dây động rừng!

Nói xong hắn thở dài một hơi:

- Chính là đáng tiếc cho Quân Mạc Tà a, thiếu niên này hành sự rất hợp khẩu vị của ta! Ta có chút mến tài muốn thu nạp hắn, bất quá vì thiên hạ thương sinh, vì đại thế tương lai đành phải hy sinh mà thôi.

- Sau này hẳn là có thể không ngừng liên tục chế tạo thần đan rồi?

Mã Giang Danh vừa mới dùng qua một viên, tâm tư vô cùng chấn động.

- Hừ! Cho nên ta mới nói ngươi không biết nhìn xa trông rộng, chỉ có một loại thần đan này hay sao?

Trữ Vô Tình ánh mắt thâm thúy, chậm rãi nói:

- Theo ta được biết, Quý Tộc Đường trước sau đã đấu giá ba loại đan dược thần dị, huống chi lão Mã ngươi có tin vị thần bí nhân kia chỉ có thể luyện chế mỗi ba loại đan dược kia hay không? Cho nên tất nhiên tất nhiên sẽ có loại thứ tư, thứ năm… Hơn nữa càng là loại chưa đem ra, càng trân quý! Cho dù là trường sinh bất lão, cũng chưa chắc không thể.

Mã Giang Danh thân hình run lên, khuôn mặt trắng bệch hiện lên một mảng màu hồng, thật lâu sau mới dịu lại. Trong mắt hắn bắn ra quang mang tham lam cực độ:

- Lão Trữ, không cần nói nữa. Sau khi ta trở về lập tức hướng thành chủ hồi báo việc này, cố gắng thúc đẩy.

- Chờ ngươi trở về, dây dưa qua lại, cung chủ chúng ta trước nay tín nhiệm thành chủ các người, việc này hẳn là đem ra bàn tính lại. Chờ ngươi quay lại đây việc này có thể đã xong rồi!

Ánh mắt Trữ Vô Tình chợt sáng lên:

- Nhưng bất kể như thế nào, trước mắt toàn bộ điểm mấy chốt đều nằm ở Quân gia.

- Hoặc là nói, ngay tại trên người cô gái tên Mai Tuyết Yên kia! Hơn nữa theo ta phỏng chừng, nữ tử này có thể có thực lực mạnh nhất Quân gia, chỉ cần đánh bại nàng mọi chuyện đều hết thảy dễ dàng!

- Không sai.

Mã Giang Danh mạnh mẽ gật đầu.

- Hơn nữa, có lẽ đã có thể xác nhận, nữ tử này nhất định chính là huyền thú hóa hình!

Vẻ mặt Trữ Vô Tình âm trầm, trầm trọng nói:

- Mã huynh, bộ dáng bên ngoài nữ tử nhiều nhất cũng không quá hai mươi! Nếu không phải huyền thú hóa hình thì làm sao có thể có huyền công cao cường như vậy? Lại có thể không coi chúng ta là đối thủ? Phải biết rằng thể gian này mặc dù có loại kỳ dược có thể gia tăng huyền công, nhưng cũng có điều kiện sử dụng tương ứng. Nếu là từ địa huyền lập tức đề thăng đến thiên huyền thậm chí thần huyền, tuy rằng không phải không có khả năng nhưng cũng chỉ có một chút cơ hội! Nhưng ngươi có thấy loại nào tăng lên tới Chí Tôn? Hơn nữa làm sao có thể có nhiều thiên tài địa bảo như vậy?

- Không sai, trình độ ngoài Chí Tôn đều là mài luyện lâu dài mà ra, chắc chắn phải trải qua năm tháng lâu dài tẩy lễ! Làm gì có khả năng một bước là lên?

Ánh mắt Mã Giang Danh cũng sáng lên:

- Ngay cả có thiên tài địa bảo có thể lập tức gia tăng vạn năm công lực, nhưng không có khả năng đồng thời gia tăng kinh nghiệm a. Trữ huynh nói có lý! Chỉ có huyền thú hóa hình mới có khả năng!

- Cho nên, ta mạnh dạn phán đoán nàng ta chắc chắn là huyền thú! Hơn nữa có khả năng chính là Mai Tôn Giả hóa thân.

Trữ Vô Tình cắn chặt răng, rốt cuộc truyền âm nói ra.

- Cái gì? Không có khả năng!

Mã Giang Danh mở to hai mắt nhìn:

- Mai Tôn Giả vốn là nam nhân, chuyện này toàn bộ mọi người đều biết!

- Cũng chưa chắc!

Trữ Vô Tình hừ một tiếng:

- Từ khi Mai tôn giả xuất đạo tới nay, không có ai nhìn qua diện mục thật của hắn, đến tột cùng là nam hay nữ thật khó để phán đoán! Ngay cả lần trước thập đại cao thủ vây công mai phục, cũng không thể bức hắn hiện nguyên hình! Bất quá, vị tất đã là đúng! Ta thậm chí còn hi vọng bọn hắn chính là cùng một người!

- Sao lại nói như vậy?

Mã Giang Danh có chút ngoài ý muốn.

- Mai tôn giả kia thực lực tuy dưới cung chủ, nhưng thú vương dưới tay hắn mấy năm nay tiến cảnh cực chậm, không có một ai có thể đột phá siêu việt cảnh giới chí tôn, thế nhưng Mai cô nương thực lực bí ẩn, ít nhất cũng ở trên chúng ta, nếu nàng không phải Mai tôn giả, như vậy chúng ta lại phải một lần nữa đánh giá lại thực lực Thiên Phạt, kế hoạch lớn trước kia chỉ sợ phải thay đổi!

Mã Giang Danh im lặng, rơi vào trầm tư.

- Lại nói, hiện giờ chính là thời cơ tốt! Lần thứ nhất chặn đánh, tuy rằng hắn bỏ chạy nhưng dù sao cũng bị thương nặng! Không có thời gian nhiều năm, vị tất có thể hồi phục. Cho dù nhẹ nhàng nhất cũng chỉ có thể sàn sàn thời kỳ toàn thịnh mà thôi. Trọng thương kia, không có năm dài tháng rộng điều dưỡng thì không thể hồi phục. Cho nên hiện tại huyền công của hắn đã kém xa cung chủ. Nhưng chúng ta cũng không thể khinh thường!

- Cho nên lúc này đây nếu quả thực hành động, nhất định phải ngàn vạn lần thận trọng! Nhất định phải làm đến không còn sơ hở, tin tực phong tỏa chặt chẽ, không thể có bất cứ cái gì gây đả thảo kinh xà! Lần trước hơn mười đại cao thủ cũng không lấy được mạng hắn, lần này ít nhất phải xuất động hơn ba mươi người.

Trữ Vô Tình hít sâu một hơi:

- Tam Đại Thánh Địa, mỗi nhà mười người! Ba mươi cao thủ Chí Tôn chi thượng. Yêu cầu một kích tất sát, không có bất kỳ điểm nào cầu may!

- Không sai, huống hồ chúng cùng với Mộng Huyễn Huyết Hải còn kết thù, nếu như có hành động Mộng Huyễn Huyết Hải sẽ rất tích cực!

Mã Giang Danh bật cười quái dị:

- Lão Trữ, không thể tưởng tượng được chúng ta tranh chấp hơn hai trăm năm, kết quả không ngờ lại còn muốn hợp tác chân thành một lần.

- Chờ sau khi xong việc này, lại tiến hành tranh đấu cũng không muộn!

Trữ Vô Tình lạnh lùng nói:

- Hoặc là đem mục tiêu đặt ở Đoạt Thiên chi chiến, đến lúc đó, ai giết được nhiều dị tộc nhất, người đó thắng! Thế nào hả?

- Ý này rất hay!

Mã Giang Danh cười ha ha.

- Buổi chiều sẽ lập tức bắt đầu đấu giá, chúng ta vẫn là nên đi trước đem một ít thần đan cầm trong tay đã.

Trữ Vô Tình mỉm cười, sắc mặt bình thản tự nhiên, nhất cử nhất động vẫn lưu loát như hành vân lưu thủy, phiêu nhiên xuất trần.

- Không sai, xong việc này ta còn muốn đi Thiên Hương thành một vòng, tìm một người.

Mã Giang danh gật gật đầu, đi theo ra ngoài.

- Người nào?

Trữ Vô Tình tựa hồ cảm thấy hứng thú hỏi.

- Ân, là đệ tử mà Lệ Vô Bi tiến cử cho Chí Tôn Kim Thành chúng ta, sau Đoạt Thiên chi chiến sẽ được đề cử. Nếu quả thực là đúng như mọi người nói, lão phu sẽ đích thân dạy dỗ hắn một phen, sau đó lại tiến cử lên thành chủ.

Thanh âm Mã Giang Danh có chút buồn bực, thở dài một hơi:

- Dị tộc thủy chung không thể diệt hết toàn bộ, người của chúng ta lại bị cản trở ngoài Thiên Trụ Sơn. Trận quyết chiến trăm năm một lần này, quả nhiên là rất khó nói. Một lần này chúng ta có thể toàn thắng, nhưng ai có thể dự đoán được trăm năm tiếp theo sẽ thế nào?

Trữ Vô Tình trầm mặc nói:

- Tận hết sức người, nghe theo số trời mà thôi, chuyện thế gian làm gì có chuyện gì hoàn hảo chu toàn? Chỉ cần chúng ta tận lực, còn đời sau cũng chỉ có thể phó mặc cho số phận thôi! Ân, Lệ Vô Bi kia có phải định gia nhập Chí Tôn Kim Thành các ngươi?

- Không, bất quá Lệ Vô Bi cũng có quan hệ sâu xa với Kim thành.

Mã Giang Danh cười một tiếng quái dị nói tiếp:

- Con bà nó, đi theo các ngươi, lão tử cũng trở thành đại hiệp.

Trữ Vô Tình trong mũi cười xuy một tiếng, bước ra ngoài trước, cũng không nói thêm gì.

Đi ra đại sảnh, vượt qua hai hành lang, xác định đằng sau hoàn toàn không có ai nhìn thấy, sắc mặt bình thản của Quân Mạc Tà lúc này mới trầm xuống. Vẻ mặt xưa nay thanh nhã tươi cười của Mai Tuyết Yên lại lộ ra một chút tái nhợt. Cũng không biết ở nơi này nghĩ ngợi cái gì.

Quân Mạc Tà vội vàng lôi kéo nàng lại, lại vòng vo mấy vòng, đi vào quyết sách phòng của Đường Nguyên. Sau đó, đưa tay lên vách tường ấn một loạt. Ken két vài tiếng, trên vách tường cao ngất xuất hiện một cái cửa đi xuống. Theo cơ quan mở ra, chợt có đại lượng ánh sáng chiếu ra, bên trong dạ minh châu chiếu sáng tựa như ban ngày, vô cùng thần kỳ.

Mai Tuyết Yên vẫn ngơ ngẩn, cho dù là nhìn thấy cảnh vật thần kỳ trước mắt nàng cũng hoàn toàn không có tâm tình thưởng thức, chỉ biết theo Quân Mạc Tà một đường đi xuống. Khi hắn đi vào, cùng lúc mật thất cũng lặng yên đóng lại không một tiếng động.

Dạ minh châu chiếu xuống, sắc mặt Quân Mạc Tà nửa sáng nửa tối, cực kỳ khó coi:

- Bọn chúng đã hoài nghi cô.

Sắc mặt Quân Mạc Tà không nhìn rõ, âm thanh có chút ý tứ quở trách.

- Hả? Ân!

Mai Tuyết Yên vô thức đáp lại, đột nhiên lạ ngẩn ra:

- Hoài nghi ta cái gì?

- Bọn chúng hoài nghi cô có thể chính là người luyện đan, lại nghi ngờ cô căn bản là huyền thú hóa hình. Thậm chí bọn chúng đã xác định cô chính là Thiên Phạt Chí Tôn Mai tôn giả.

Quân Mạc Tà nheo mắt lại, trong mắt hiện lên hai đạo quang mang.

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.