Độc Cô Tiểu Nghệ thút thít ngẹn ngào đứng lên, lau nước mắt, giống như vừa chịu ủy khuất to lớn vậy.
Mọi người trong nhà đều nhìn cái gối trên sàn không nói lời nào.
Sau một lúc lâu, mẫu thân của Độc Cô Tiểu Nghệ với vẻ mặt bất lực nhìn nhạc mẫu:
- Mẫu thân, chuyện này phải xử lý ra sao?
Độc Cô lão phu nhân thở hồng hộc nói:
- Xử lý cái gì? Đồ ngu!
Lão phu nhân hừ hừ mấy tiếng, thở dài một hơi, nói:
- Sự tình đã đến nước này còn có thể làm sao bây giờ?
Độc Cô Tung Hoành trừng mắt, thở phì phò nói:
- Còn có thể làm sao? Nha đầu kia đã mang cái bụng chửa đi về, hiện tại trong Thiên Hương thành ai chẳng biết cháu gái Độc Cô gia đang mang thai của người nhà Quân gia. Bây giờ còn làm sao nữa? Bà nội nó chứ! Độc Cô gia lại xảy ra chuyện tình bực này! Lão phu thật là tức chết mà, cho ai chiếm tiện nghi thì không cho lại cho Quân lão thất phu lợi dụng. Thật là gia môn bất hạnh.
- Phụ thân, ý của người là…?
Độc Cô Vô Địch dè dặt nói chuyện. Hắn xem như đã minh bạch rồi, hôm nay lỗi lầm lớn nhất không phải Độc Cô Tiểu Nghệ mà chính là mình. Dường như mình nói cái gì đều không đúng, trực tiếp thành đích ngắm của lão gia tử.
"Ta chỉ là sinh ra một đứa con gái thôi, cũng không có làm cái gì ác nghiệt a!"
- Ý của ta? Đồ khốn! Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3210871/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.