- Những điều nàng vừa nói ta chẳng phải là không biết. Quân gia một nhà tứ soái đều là trung thần dũng tướng. Ta hiểu rõ điều đó hơn bất cứ ai khác. Tướng lãnh như vậy, bất cứ vị vua nào cũng đều tha thiết mong mỏi, tuy nhiên cuộc sống hàng ngày lại khó có thể bình an được. Ta cũng không ngoại lệ. Khi chúng ta cùng với Vũ Đường, Thần Tứ hai đại đế quốc giao tranh, đã hoàn toàn chiếm thượng phong. Chỉ cần ta đồng ý hoặc là Quân Vô Hối đồng ý, là có thể đánh giết đến tận kinh đô bọn họ. Cuộc chiến đã bước vào giai đoạn tối hậu. Nhưng ta chấp nhận dừng lại ở đó, bỏ qua cơ hội thống nhất thiên hạ, trả giá bằng một hồi đại bại, mấy chục vạn binh mã thương vong thảm hại. Để cho Quân Vô Hối cùng Quân Vô Mộng chết trận. Đổi lấy sự cân bằng, một thế chân vạc cân bằng. Chẳng lẽ nàng cho rằng trong lòng ta không thống khổ sao?
- Ta lại càng không rõ. Đã có cơ hội thống nhất thiên hạ, sao ngươi lại buông tha? Chẳng những buông tha, mà còn cam tâm tình nguyện đại bại? Ngươi điên rồi sao?
Hoàng hậu lần này thật sự nghi hoặc.
- Thống nhất thiên hạ, dĩ nhiên ta muốn, nằm mơ ta cũng muốn. Ngoài việc muốn nàng trở thành thê tử của ta, đó chính là mơ ước lớn nhất của ta. Ngay lúc đó có thể thống nhất thiên hạ, nhưng sau đó thì như thế nào? Hoàn toàn dựa vào lực lượng của Quân gia thống nhất thiên hạ, ta sẽ dùng cái gì để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-ta-quan/3210858/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.