Chương trước
Chương sau
Bốn phía xung quang hoàn toàn yên tĩnh, Quân Mạc Tà đột ngột hét lớn một tiếng, tựa như là tia chớp cực mạnh từ thẳng trên trời xanh mà truyền xuống, đánh ầm một tiếng thẳng vào nội tâm vốn đang rối loạn của Tiêu Bố Vũ!

Nếu như Quân Mạc Tà ngay sau đó vẫn hỏi chuyện Hoàng Hoa Đường thì có lẽ thời cơ vất vả gây dựng được cơ hồ sẽ liền biến mất. Bởi vì Tiêu Bố Vũ vừa mới bị những sự kiện này mãnh liệt đập vào, trong tiềm thức tất nhiên sẽ sinh ra sức phản kháng, tuyệt sẽ không dễ dàng dao động! Dù sao Tiêu Bố Vũ cũng ở cấp độ Thần Huyền cường giả nên cho dù tâm thần suy sụp nhưng cũng sẽ khôi phục rất nhanh chóng.

Nhưng đằng này, Quân Mạc Tà lại lợi dụng một sự kiện triệt để đánh sâu vào tâm hồn của Tiêu Bố Vũ, tiếp theo lại dùng một sự kiện khác lần thứ hai đập vào nội tâm hắn, hoàn toàn bất ngờ, không thể phòng ngự!

Tiêu Bố Vũ tâm thần đại loạn, lại thuận miệng lẩm bẩm nói:

- Nội gián?

Thanh âm Quân Mạc Tà tức thì biến đổi, lại trở nên ân cần hòa nhã khác thường, đã tràn ngập đáng yêu, tựa như trẻ con nũng nịu bên mẹ, rồi lại đã tràn ngập sự sắc bén, ánh mắt nhướng cao phát ra quang mang kỳ dị, nhìn thấy ánh mắt Tiêu Bố Vũ, chậm rãi nói:

- Chính là kẻ dẫn các ngươi tiến vào đại doanh Quân gia, trợ giúp các ngươi ám sát Quân Vô Hối, ám sát Quân Vô Mộng, bọn hắn là ai, là ai?

Ánh mắt mệt mỏi Tiêu Bố Vũ nhìn đối ánh mắt Quân Mạc Tà, đột nhiên như muốn phản kháng, nhưng lại tựa hồ như là hai cặp ánh mắt quấn lại với nhau, thế nhưng rốt cuộc vẫn không thể thoát!

Thật lâu sau, mí mắt Tiêu Bố Vũ đột nhiên khẽ hạ xuống như chợt như nhớ lại một đoạn thời gian, như có chút mờ mịt.

- Những người đó sao? Nghe nói là mấy người hồng y bịt mặt.

Khuôn mặt Tiêu Bố Vũ đột nhiên như là dãn ra, phi thường thả lỏng, giống như là đang nằm mộng nói:

- Về sau mới biết được, bọn họ là người của Huyết Kiếm đường, tiếp ứng cao thủ Tiêu gia tiến vào quân doanh cũng là bọn hắn an bài bên trong, song phương có cùng mục đích, phối hợp rất ăn ý.

- Huyết Kiếm Đường, haha, không sai, là bọn chúng… Nhưng vì sao bọn chúng phải trợ giúp các ngươi? Mục đích giống nhau? Bọn chúng cũng giở trò hại Quân Vô Ý và cả Quân gia? Hoặc là phía sau bọn chúng còn có người sai khiến?

- Huyết Kiếm đường!

Quân Mạc Tà trong mắt quang mang chợt lóe, thanh âm lại càng thêm dịu dàng, thẳng như gió ấm thổi qua ngọn cây, làm cho toàn bộ người nghe cảm thấy như có cảm giác ấm áp, thoải mái trong lòng, cảm giác lúc này cùng thanh âm của người đang nói trước mặt tựa như là an toàn vạn phần, hận không thể quay về quá khứ.

Còn đứng mũi chịu sào là Tiêu Bố Vũ, lại tư tưởng lung lay, khuôn mặt như chân thành thoải mái, đối với sự bi phẫn cùng xấu hổ lúc trước có lẽ đã quên mất toàn bộ!

Thuật nhiếp hồn cùng thôi miên!

Đây chính là phương pháp thôi miên tâm lý của thế giới hiện tại cùng với sự kết hợp của thuật nhiếp hồn của Trung Hoa cổ xưa. Đây là mấu chốt mà Quân Mạc Tà thành công vận dụng!

Thừa dịp Tiêu Bố Vũ tinh thần suy sụp, nội tâm buông lỏng, Quân Mạc Tà tiến công một mạch nhanh như như chớp!

Từ một Thiên Huyền sơ giai, thôi miên một vị Thần Huyền tứ phẩm! Loại tình huống này xuất hiện là nhờ bí thuật của dị giới, thế nên loại tình huống này đã được xem là một kỳ công!

Mọi người nhìn nhau hoảng sợ!

Bạch y thiếu nữ trong mắt bắn ra kỳ dị thần quang, nhìn thấy Quân Mạc Tà, tựa hồ là không nhìn thấu được thiếu niên thần kỳ này. Đối với tình huống lần này quả là mới nghe lần đầu, những bí thuật chưa được thấy lần nào, dù là nàng rèn luyện hàng ngày, cũng không tự chủ được có cảm giác mãnh liệt rung động!

- Ta cũng không biết bọn hắn rốt cuộc vì cái gì, thậm chí lúc ấy, Tiêu gia chúng ta vốn là đã lên kế hoạch thâm nhập đại quân rất tốt, không nghĩ tới bọn hắn chủ động liên hệ chúng ta, bởi vì mục đích giống nhau, thực dễ dàng đạt tới thống nhất, sau đó hết thảy liền đều biến thành thuận lợi bất ngờ.

Trên mặt Tiêu Bố Vũ lộ ra vẻ đắc ý giống như một tiểu hài đồng, ánh mắt trống rỗng:

- Sau đó, bọn ta cũng tìm không ra tung tích của bọn họ, người tiếp ứng bọn hắn tiến vào quân doanh, mỗi lần đều là một người khác nhau, đều có thân phận cao cấp, nhưng bọn ta cũng chưa từng gặp lại bọn hắn, chắc là đã bị Huyết Kiếm đường xử lý.

- Ân, Huyết Kiếm đường làm việc thật sự là cẩn thận ha ha... Đây cũng chính là nói ngươi cũng không biết bọn hắn rốt cuộc là có lai lịch thế nào phải không?

Quân Mạc Tà hiểu rõ gật đầu, dùng một loại khẩu khí ôn hòa cổ vũ nói.

- Phải!

Tiêu Bố Vũ trên mặt lộ ra thần sắc hổ thẹn, như là tiểu hài tử phạm sai lầm, gục đầu xuống:

- Lúc đó, mọi hành động ta đều không có tham gia, đều là Hàn Nhi cùng các huynh đệ của hắn làm. Ta sau này mới nghe nói lại.

Tiếp theo, trên mặt của hắn hiện lên vẻ kiêu ngạo, ngạo nghễ nói:

- Làm thì cũng đã làm, hơn nữa, kẻ mạnh là kẻ nắm đạo lý, cái loại sự việc cỏn con này với loại tiểu nhân vật này, cũng không đáng được Tiêu Bố Vũ ta tự mình ra tay!

- Ân, nói không sai, tốt lắm, tốt lắm, kẻ mạnh chính là nắm đạo lý.

Quân Mạc Tà trên trán nổi gân xanh, nghiến răng kiềm chế nói:

- Vậy sau này đối phó với Quân Mạc Ưu, đối phó với Quân Mạc Sầu cũng là những người này?

- Đúng, cũng là bọn người Huyết Kiếm Đường!

Tiêu Bố Vũ không chần chờ nói ngay.

- Lúc ấy tham dự hành động cụ thể là có ai? Tiêu Hàn cùng các huynh đệ? Hẳn là có không ít người tham gia?

Quân Mạc Tà cười ha ha, ánh mắt ôn nhu.

- Đúng vậy a, lúc ấy ít người làm sao có thể làm nhanh gọn như thế, lúc đấy chính là đang ở trong đại quân, nguy cơ trùng trùng a. Ân, ta còn nhớ rõ là có Tiêu Hàn, Tiêu Lương, Tiêu Chân, Tiêu Trình, Tiêu Tiền…

Tiêu Bố Vũ liên tục nói ra mười bốn mười lăm cái tên, thở phào nhẹ nhỏm, nói:

- Rốt cục mới khiến cho Quân gia đáng giận phải trả giá đắt! Trêu chọc Tiêu gia chúng ta thì nhất định phải trả giá thật nhiều!

- Trả giá không nhỏ, bất quá, Quân Vô Ý nhiều nhất cũng chỉ là đoạt vị hôn thê của Tiêu Hàn, nhưng các ngươi là thế lực lớn như vậy sao lại lại đem chuyện bé xé ra to.

Quân Mạc Tà đem mấy cái tên này ghi nhớ kỹ trong lòng, lại chuyển sang hỏi vấn đề khác, tại sao đội ngũ của Phong Tuyết Ngân Thành kia biết được chính xác tính toán của Tiêu Hàn? Hắn rốt cuộc dựa vào cái gì mà có ảnh hưởng lớn như vậy?

- Như thế nào là chuyện bé xé ra to, trong chuyện này có liên quan rất lớn, hiện đại thành chủ Ngân Thành không có con trai (nguyên văn: Dưới gối không có con- ý nói không ai nâng đỡ khi về già),chỉ có hai nàng; đại nữ nhi cùng Hàn Nhi vốn có đính ước từ nhỏ, nhị nữ nhi tương lai cũng rất có hi vọng sẽ đến Tiêu gia. Chúng ta đều mong muốn là nếu hai nàng đều gả cho Tiêu gia ta, như vậy, mấy chục năm lúc sau, Phong Tuyết Ngân Thành chính là thiên hạ của riêng Tiêu gia chúng ta.

- Tổ tiên Tiêu gia chúng ta vì Ngân Thành, ngay cả mạng cũng đã đem ra, lại là người có thực lực huyền công mạnh nhất, là người anh em kết nghĩa đầu tiên của Ngân Thành thành chủ! Có thể nói Phong Tuyết Ngân Thành vốn là của Tiêu gia chúng ta. Tổ tiên chúng ta mất đi, Hàn gia dựa vào cái gì mà trở thành chủ nhân, mấy trăm năm qua Tiêu gia chúng ta đều bị áp chế? Danh nghĩa là huỵnh đệ thực tế là hạ nhân cao cấp là dựa vào cái gì? Vì một lời thề chó má không đến nơi đến chốn, liền hoàn toàn đoạt hết toàn bộ hi vọng của Tiêu gia chúng ta! Dựa vào cái gi?

Mặt Tiêu Bố Vũ đột nhiên dữ tợn lên:

- Đáng giận là Quân Vô Ý khi kế hoạch sắp thành công thì một tay chặn ngang làm cho kế hoạch bố trí từ lâu nửa đường chết yểu. Tiêu gia chúng ta mấy trăm năm nay cũng chỉ chờ có cơi hội này, lại bị tên Quân Vô Ý chết tiệt phá hư, quỷ tha ma bắt Quân gia đáng giận, Quân Vô Ý chết tiệt (ông tác giả chửi bậy quá). Bọn hắn phải chịu khổ, nhất định phải thống khổ, phải trả giá thật nhiều. Ai dám cản trở kế hoạch của Tiêu gia ta, kẻ ấy nhất định phải chết!

Tiêu Bố Vũ oán hận nguyền rủa mắng lên.

Tin tức kinh người này vừa ra, quả thật như là thạch phá thiên!

Người Ngân Thành bên kia nhất thời sắc mặt thay đổi! Còn lại Tam, Ngũ, Lục, Bát, Cửu năm vị trưởng lão trong nháy mắt đã chia làm hai phe. Tuy rằng bọn hắn âm thầm triển khai khí thế trấn nhiếp, cũng là không dám manh động, cũng không thể động, nhưng ánh mắt cùng thần thái đã muốn biểu lộ cực kỳ rõ ràng!

Rất rõ ràng là Lục, Bát, Cửu ba vị trưởng lão trong ánh mắt đã sợ hãi đến cực điểm, không hề nghi ngờ, ba vị này chính là người của Tiêu gia. Nhưng còn lại Tam trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão thần tình căm giận, gần như muốn chửi ầm lên!

Hai người này chính là bên Hàn gia.

Nhưng trong đó, bị đả kích nhiều nhất là nha đầu Hàn Yên Mộng kia. Đôi mắt xinh đẹp trừng thật to, cơ hồ không thể tin được sự thật đang đập vào lỗ tai mình. Không ngờ một đám các thúc thúc, bá bá, gia gia của Tiêu gia lại mưu tính với nhà mình.

Bí mật nhìn lướt qua bốn phía, Quân Mạc Tà tiếp tục hỏi:

- Tiêu gia quả nhiên lo xa nghĩ rộng, chính là đời sau Hàn gia chẳng lẽ cũng không có nam tử? Thành chủ tuy rằng không có con trai, nhưng gia tộc không phải là có mình hắn, anh em của hắn đâu? Chẳng lẽ anh em của hắn cũng không có nhi tử? Thế nào lại truyền cho Tiêu gia đây, xem ra có phần gượng ép.

- Haha, nếu là đã có ý đoạt quyền thì đương nhiên đã sớm nghĩ đến chuyện này!

Tiêu Bố Vũ đắc ý nở nụ cười nói:

- Khi nữ nhân thứ hai của thành chủ ra đời, chúng ta đã làm ra một vài chuyện tình với huynh đệ thành chủ, là bọn hắn ngoài ý muốn trở thành tàn phế, chính là loại bỏ khả năng đó. Huống chi, trong đó cũng không thiếu người vốn là môn hạ của lão phu cùng đại ca, chúng ta tự nhiên là biết dạy dỗ làm sao.

- Tiêu Hàn làm ra cái Hoàng Hoa Đường kia, ngươi hẳn cũng là không phải không biết? Đây chẳng phải là quyết định của Tiêu gia gia tộc các ngươi sao?

Quân Mạc Tà lại chuyển đề tài, ôn tồn hỏi. Trên trán hắn mồ hôi đã túa ra như hạt đậu, trên ngực cũng ướt đẫm mồ hôi.

Cần chống đỡ tinh thần lực của chính mình để liên tục thôi miên Tiêu Bố Vũ. Việc thôi miên siêu cấp cường giả cỡ này vốn là một việc dị thường gian nan và khó khăn. Quân Mạc Tà tu vi tinh thần tuy rằng rất cường đại nhưng hiện tại cũng đã có cảm giác là lực bất tòng tâm. Cho nên một lần nữa chuyện có liên quan đến Quân gia ở trên, thông qua một đoạn thời gian đối thoại, Tiêu Bố Vũ đối với người phát ra tiếng nói trên tiếp tục không có bao nhiêu cảnh giác.

- Không. Chuyện này hoàn toàn là do Hàn nhi cùng mấy huynh đệ hắn tự chủ trương, lúc chúng ta biết được thì mọi việc đã như ván đóng thuyền, cũng chỉ còn cách là để mọi chuyện theo vậy. Chuyện này ở Tiêu gia cũng ít người biết. Dù sao loại chuyện ám muội như vậy, thương thiên hại lý như vậy càng ít người biết càng tốt. Mà nói cho cùng cũng chỉ là một ít con kiến thôi, không ngờ lại mang lại lợi ích không tồi.

Tiêu Bố Vũ trên mặt thể hiện sự mâu thuẫn, có áy náy nhưng thể hiện ra nhiều nhất vẫn là sự tham lam.

Mọi người không nghĩ tới, người đàn ông tóc bạc, đức cao vọng này, ít nhất cũng là có dáng vẻ lão nhân đạo mạo, không ngờ lại là kẻ nhơ bẩn xấu xa như vậy. Nếu không phải tự chính miệng hắn nói ra, chính tai mình nghe được thì phóng mắt khắp thiên hạn ai có thể tin tưởng? Ai dám tin tưởng!

Vô cùng vô sỉ!

- Ân, ngươi làm không sai, ta quyết định thưởng lớn cho ngươi! Ban thưởng rất lớn, rất là lớn.

Quân Mạc Tà trong mắt rực lửa, thanh ầm kiềm lại.

- Ban thưởng rất lớn, rất là lớn, vậy là thưởng cho cái gì?

Tiêu Bố Vũ trên mặt lộ ra vẻ vui mừng như tiểu hài tử vui mừng nhảy nhót khi được thưởng đồ ăn ngon, kẹo ngọt, thực là rất mong muốn có được.

- Ân, bất quá trước khi thưởng cho ngươi, ngươi phải ở tại nơi này thoát y khiêu vũ một lúc, chờ ngươi khiêu vũ xong, phần thưởng sẽ có, ngươi nhất định sẽ rất hài lòng.

Quân Mạc Tà trong mắt lóe ra quang mang độc ác tới cực điểm.

Tình huống hiện tại, Quân Mạc Tà muốn nhấc tay giết hắn thật dễ như trở bàn tay! Nhưng nếu để cho lão cầm thú này chết dễ dàng như vậy, Quân Mạc Tà cảm thấy mình như thành tội nhân thiên cổ.

d

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.