*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn
“Đáng thương cho Nghiêm Mặc suốt ngày bắt nhạn, hôm nay cuối cùng cũng bị nhạn mổ mù mắt.”“Đại nhân!” Nghiêm Mặc gọi Nguyên Chiến đang muốn ra khỏi cửa.
Nguyên Chiến quay đầu lại.
“Anh không ăn sáng rồi mới đi sao?” Thật ra là hắn đói bụng rồi.
Nguyên Chiến: “Trên đường đi bắt được con mồi rồi tính.” Ý là không có con mồi thì không ăn.
Chủ nhân thân ái, anh thật vô dụng! Nhà nghèo đến mức thức ăn dự trữ cho một bữa sáng cũng không có!
Nghiêm Mặc giấu diếm khinh bỉ của mình, cười nịnh nọt: “Đại nhân, tôi chân thành đề nghị ngài lúc đến bãi sân nhớ ra sau cái lều kia hái một ít lá cây đại kế mang theo, lỡ mà trên đường có bị thương, thì còn có thể nhai nát nó rồi bôi lên miệng vết thương để cầm máu.”
“Biết rồi.”
“Đại nhân!”
Nguyên Chiến không có kiên nhẫn mà quay đầu lại: “Gì nữa?”
“Ngoại trừ cây đại kế, tôi có thể nói cho ngài vài loại thảo dược thường gặp, nếu trên đường ngài thấy thì có thể dùng tới bất cứ lúc nào, nếu ngài tiện tay hái về một ít lại càng tốt, tôi có thể xử lý chúng nó để dành làm đồ dự phòng về sau.”
Đôi mắt hẹp dài hung hãn của Nguyên Chiến lộ ra vẻ trào phúng rõ ràng: “Đồ dự phòng? Là mày cần mới đúng nhỉ?”
Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-luu-day/2355803/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.