Edit: Cẩu Tử
Ăn xong cơm tối, Chu Trạch đem quả dưa hấu đã ngâm nước lạnh ra. Dùng dao bổ, lộ ra thịt quả màu hồng bên trong. Ruột dưa không giống màu đỏ bình thường của hiện đại. Đưa lên mũi ngửi thử, một mùi hương thơm ngọt phảng phất, mùi vị không khác nhau.
Chu Trạch bổ quả dưa hấu ra thành từng miếng đưa cho Lâm Ngọc cùng Lâm Bảo.
Lâm Bảo ăn một miếng, vui vẻ nheo mắt lại: “Thật ngọt, ăn ngon quá!”
Lâm Ngọc cắn từng miếng nhỏ ăn, trên mặt cũng lộ ra biểu tình hưởng thụ.
“Hạt của quả dưa này có thể để lại làm hạt giống cũng được”. Chu Trạch nói.
“Ý của Chu đại ca là cái hạt màu đen này có thể trồng sao? Trồng vào mùa này được sao?” Lâm Ngọc thắc mắc.
“Hiện tại gieo hạt thì có hơi muộn, với lại năm nay trời hạn không có mưa, gieo xuống dưa hấu sợ không lớn lên được. Thế nhưng các ngươi có thể gieo thử lên vườn rau trong sân nhà chúng ta, tưới nước cho nó. Đợi nó lớn lên, còn có thể có quả ăn, nhưng chắc là quả của nó không quá to đâu”.
“Vậy cũng không tồi a.”
Có ý nghĩ trồng dưa hấu, trong lúc ăn dưa, cả ba người đều cẩn thận đem hạt lưu lại, giữ lại sau nay gieo trồng.
Liên tiếp mấy ngày, Chu Trạch không lên núi. Ở nhà vừa dưỡng thương vừa giúp đỡ Lâm Ngọc chăm sóc ruộng nhà. Thoắt cái, mấy ngày đã trôi qua, đảo mắt đã đến ngày mùng tám, ngày mà Chu Trạch định thân cùng Lâm Ngọc.
Trước đó một ngày, Chu Trạch mang theo hai huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-dien-vien/202115/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.