Edit: Cẩu Tử
Trước cửa Lâm gia có một người đứng ở đó, có lẽ đang đợi người. Không phải ai khác chính là Lâm Ngọc, y là ca nhi không tiện ra chờ trước cổng thôn, nhưng cũng sẽ không ngồi yên, nên ra trước cửa nhà chờ.
“Ca! Chúng ta đã về rồi.” Lâm Bảo người còn chưa thấy đã lên tiếng trước, chủ yếu là muốn cho Lâm Ngọc yên tâm.
Một câu nói làm cho Lâm Ngọc thở phào.
Đang khi nói chuyện, mấy người đã đi tới gần.
“Trở về là tốt rồi, đều đói đi, trong nhà cơm đã làm xong.” Lâm Ngọc nói, “Lưu thúc, trong nhà chưng bánh bao, vào trong nhà ăn mấy cái đi.”
Lưu Trường Vượng xua tay, vui cười hớn hở nói: “Không được, thím ngươi còn đang chờ ta ở nhà đây.” Hắn nhìn về hướng nhà mình, đã sớm nhìn thấy bên đó cũng có một người đang đứng chờ, không phải lão bà nhà hắn thì còn là ai. Lão bà lo lắng cho mình, trong lòng hắn không nhịn đừng mừng thầm.
“Vậy ta lấy cho người mấy cái bánh bao, mang về ăn cùng với thím.” Dứt lời, Lâm Ngọc đi vào trong nhà, không qua bao lâu, bưng ra một cái khay, bên trên để vài cái bánh bao lớn.
Trên tay Lưu Trường Vượng còn cầm con hồ ly, liền đưa cho Chu Bảo đang đứng bên cạnh: “Cầm đi, đây là do Chu đại ca của ngươi bắt được, còn có con gà rừng này.”
“Lưu thúc, ta tính như vầy đi, gà rừng xem như của ta, còn hươu và hồ ly thì chia đôi. Ngày mai chúng ta đem lên chợ bán. Nhà bên này có chút chật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-dien-vien/202110/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.