Đệ đệ có tiền đồ, còn định thân, bản thân y cũng đã thành thân, có gia đình nhỏ của chính mình. Lâm Ngọc cảm thấy cuộc sống hiện tại làm y thấy thỏa mãn và hạnh phúc.
Hai người đắp chung chăn, Lâm Nhọc nằm trong ngực Chu Trạch, hai cơ thể dựa sát vào nhau, cảm thụ nhiệt độ cơ thế và nhịp tim của đối phương, cái cảm giác này quá mức tốt đẹp.
Lâm Ngọc nhích sát vào ngực Chu Trạch, nói lời từ đáy lòng: “Chu đại ca, bây giờ ta rất hạnh phúc, thật tốt khi có ngươi!”
Chu Trạch cúi đầu hôn lên mặt Lâm Ngọc: “Ta cũng hạnh phúc lắm, cám ơn ngươi đã cho kẻ không nhà không người thân như ta ở lại đây, để cho ta có một gia đình hoàn chỉnh”.
Lâm Ngọc nhếch khóe miệng: “Sau này sẽ càng hoàn chỉnh hơn, vì còn có hài tử của hai ta”.
Nghe lời này, trong ngực Chu Trạch như được nhồi đầy, tim nảy lên, càng ôm sát Lâm Ngọc vào ngực.
“A Ngọc nói đúng, chúng ta còn có thể có hài tử, nên sinh đến vài đứa, người một nhà chúng ta phải vui vẻ quây quần…”
Nhắc đến hài tử, hai người động động ý nghĩ, tưởng tượng đến lúc có hài tử, hẳn là tư vị cũng không tệ.
Hôm sau, cửa tiệm khôi phục sinh ý như thường, tuy rằng có nhiều khách hơn, nhưng một mình Lâm Ngọc có thể lo liệu được.
Chu Trạch gọi Lâm Bảo đến, đưa chi nó mười lượng bạc: “Tiểu Bảo, đây là phần bạc của Lưu Tiểu Hổ, ngươu mang đi đưa cho nó đi”.
Phần bạc của Lưu Cường, trên đường trở lại thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-dien-vien/1314181/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.