“Huyện lão gia xử Lưu lão tứ một năm tù giam, còn phải đến quặng mỏ lao động, bởi cái tính không làm mà muốn có ăn của gã, lần này phải cho gã lao động quần quật một năm ròng, cho đáng đời, ai bảo gã dám đánh chủ ý lên nhà chúng ta, làm ca ca lo sợ hết mấy ngày. Ca, xem như ta đã báo thù được cho ngươi, sau này bất kể là ai dám khi dễ ngươi, ta đều không tha cho hắn. Có ta ở đây, ta xem ai dám bắt nạt ngươi, ta sẽ bảo vệ ngươi, ca!” Lâm Bảo thống khoái nói.
“Đúng rồi, ca, Huyện lão gia còn thưởng cho chúng ta một xâu tiền, ta và bọn Xuyên Tử chia ra, ngươi xem, đây là phần của ta, đều là tiền đồng mới tinh!” Lâm Bảo móc từ trong ngực áo ra một bao đỏ, đưa cho Lâm Ngọc, tiền thưởng này nó vẫn luôn giữ trong người, tuy rằng không nhiều, nhưng nó là một loại khẳng định, một loại đại biểu cho vinh dự.
Lâm Ngọc mở bao giấy đỏ ra, bên trong có hơn mười đồng tiền, đều mới tinh, từng đồng từng đồng được xếp chỉnh tề. Lâm Ngọc sờ tiền đồng, nhìn đệ đệ trước mặt đang cười vui vẻ, nhịn không được vươn tay sờ đầu nó, chưa đụng tới đầu đã bị Lâm Bảo né tránh.
Lâm Ngọc: “…”
“Ca, sau này không được sờ đầu ta, ta không còn là tiểu hài tử, sờ đầu nhiều sẽ không cao lên được…”
“Tiểu tử thúi, ta là ca ca ngươi, sờ một cái thì có làm sao?” Lâm Ngọc nghe Lâm Bảo kể lại quá trình bắt trộm, lo lắng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-dien-vien/1314176/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.