Edit: Cẩu Tử
Trong một nơi của ngọn núi, lúc này có vài người trẻ tuổi đang núp ở trên cây, trông rất chật vật. Nhóm bọn họ có bốn người, có ba người trên người dính máu. Nếu không phải bọn hắn chạy nhanh, leo lên cây, thì chắc đã bị lợn rừng gặm chết. Bốn người này không phải là ai khác, chính là nhóm người trẻ tuổi lén vào núi kia.
Bốn người trẻ tuổi liên tục nhìn xuống gốc cây nơi con lợn rừng đang ở dưới nhìn chằm chằm họ. Con lợn rừng này kỳ quái vô cùng, đuổi theo họ một đường, bọn họ đã leo lên cây, nó còn không chịu đi, cư nhiên đứng dưới gốc cây vây quanh, đông ăn cái này, tây ăn cái kia. Ăn xong còn chạy đến bên gốc cây phóng bước tiểu, cọ ngứa, kêu vài tiếng, cuối cùng ăn no uống đủ, nằm úp sấp bên dưới gốc cây vù vù ngủ, thoải mái vô cùng.
Vì con lợn rừng này, nhóm người trẻ tuổi không dám leo xuống khỏi thân cây. Bọn họ đã từng nếm qua sự lợi hại của nó, răng nanh của nó rất dài, cắn vào trên người có thế kéo luôn cả khối thịt xuống.
Cuối cùng con lợn rừng cũng đã tỉnh, lắc lắc đầu, để lại nột đống phân, ngoắc đuôi bỏ đi.
Đợi lợn rừng bỏ đi một lúc lâu không thấy nó quay lại, đám người trốn ở trên cây liền thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác như được sống lại lần nữa.
“Lưu Võ ca, lúc này chúng ta có thể đi xuống chưa? Chắc là lợn rừng kia đã đi rồi.” Vương Tiểu Sơn ấp úng hỏi, môi hắn trắng bệch, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-dien-vien/1314115/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.