Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165
Chương sau
Gerrees từng bước từng bước lại gần Tống Mặc, giống như một con dã thú xinh đẹp đang lại gần con mồi của nó. Bod cất cung tiễn, dựa vào tường xem kịch vui. Các lãnh dân tại đó rõ ràng không biết phải làm sao, lão John muốn lên ngăn cản, chỉ là bị Gerrees đảo mắt một cái, hai chân giống như mọc rễ, một bước cũng không nhúc nhích được. "Nhân loại, ngươi rất dũng cảm." Lời của Gerrees nghe giống như đang khen ngợi, nhưng sự ngạo mạo trong lời nói thì có thể nhận rõ. Tống Mặc xin thề, ân oán giữa y và tinh linh, đã kết sâu rồi! Khi Gerrees đi tới cách y chừng hai bước, Tống Mặc đột nhiên nhào qua, trong tay, cầm kiếm gãy lão John cho y! Gerrees căn bản không nghĩ tới Tống Mặc còn dám tấn công mình, nhạy bén lùi lại tránh, Tống Mặc lao tới quá hung mãnh, không kịp phòng bị, ngã ngũ thể chạm đất! Chẳng qua trước khi ngã, tay của Tống Mặc theo bản năng tóm lấy đằng trước, hình như túm được thứ gì đó... Xoẹt... Tiếng vải bị xé rách. Lập tức, toàn trường an tĩnh không tiếng động. Gerrees cứng đờ đứng tại chỗ, Bod há hốc mồm. Tinh linh vương tại thượng, Gerrees, Gerrees ngay cả xuân phong cũng không thể dung hóa, thế nhưng lại bị một nhân loại xé rách thượng y?! Nếu sức mạnh của nhân loại đó lớn hơn một chút, thứ bị xé, sợ rằng không chỉ là thượng y... Tống Mặc ngẩng đầu lên, phi phi phun đất cát và cỏ vụn trong miệng, nhìn miếng vải trong tay, lại nhìn Gerrees đang mặt đầy băng sương cúi nhìn mình, ánh mắt thuận theo lồng ngực trắng bóc trơn láng như cẩm thạch, trượt xuống phần bụng chắc nịch, lại tới đôi chân được quần dài bao lấy, phun ra một câu: "Lỡ tay thôi!" Đáng tiếc, lúc này, hối hận và giải thích đều không có tác dụng, mũi tên của Gerrees đã chỉ lên đầu Tống Mặc, hắn lần đầu tiên bị sỉ nhục như thế, hắn muốn giết chết nhân loại dám mạo phạm hắn! Tống Mặc tự nhiên không thể ngồi yên chờ chết, vội lăn lông lốc tránh khỏi mũi tên sắc bén, nhân cơ hội ôm chân Gerrees, kéo hắn ngã xuống đất, không bận tâm gì khác, trực tiếp dùng chung cực sát chiêu: Vương bát quyền! Nói ngắn gọn, đánh bậy đánh bạ không có chương pháp! Đánh không trúng là bình thường, đánh trúng là may mắn, bị đánh trúng là xui xẻo. Gerrees một tay cầm cổ tay phải của Tống Mặc, tay kia bóp cổ Tống Mặc, lật người đè y xuống đất! Tống Mặc cảm thấy thứ ghìm cổ y không giống một cánh tay, mà giống một chiếc cùm sắc lạnh lẽo. "Ta phải giết ngươi." Giọng Gerrees lạnh lẽo, con mắt màu xanh lục chứa đầy sát khí, tăng sức trên tay từng chút. Đột nhiên, một mũi tên bay tới sau lưng Gerrees, cọ lên mặt hắn, cắm vào cỏ. Đầu mũi tên hình tam giác, lông vũ ở đuôi màu đen, vẻ mặt Gerrees lập tức thay đổi, đứng bật dậy, nhìn về hướng mũi tên bắn tới. Người bắn tên đứng trên tường vây của phủ lãnh chủ, toàn thân bao kín trong áo trùm màu đen, tay cầm một trường cung màu đen, trên trường cung luẩn quẩn hoa văn màu vàng. Tay cầm cung trắng tinh thon dài, móng tay vô cùng sắc bén. Vành mũ trùm che đi gương mặt hắn, chỉ lộ ra chiếc cằm với độ cong ưu mỹ và đôi môi đỏ tươi. Người tới thu cung lại, tay phải vẽ ra một ký hiệu uốn khúc giữa không, một trận gió nổi lên, trong chớp mắt, biến mất tại chỗ. Gerrees và Bod lập tức đuổi theo. Nhưng trước khi đi, Gerrees quay đầu nhìn Tống Mặc một cái, chỉ một cái, Tống Mặc liền cảm thấy huyết dịch toàn thân đều sắp ngưng đọng. Nhưng, hai ôn thần này dù sao cũng đã đi rồi, đáng mừng đáng vui. Tống Mặc nhìn đám người rõ ràng còn chưa hoàn hồn, lại nhìn nơi người thần bí biến mất, quay đầu nói với lão quản gia John: "Quản gia, tường nhà chúng ta dùng chất liệu gì để làm?" ??? "Sao một người hai người đều thích trèo tường nhà chúng ta?" Thời gian tiếp theo, Tống Mặc ném hai tinh linh và người thần bí đột nhiên xuất hiện đó ra sau đầu. Nếu đã không thể giết người diệt khẩu thành công, Tống Mặc dứt khoát từ bỏ dự định giữ bí mật cung nỏ, gấp rút chuẩn bị kế hoạch đi vơ một mớ ở thôn địa tinh. Có tiền rồi, thì có thể chế tạo nhiều vũ khí tiên tiến hơn, cho dù người khác có mô phỏng ra cung nỏ, cũng không thể làm gì y. Dám khoa trương trước mặt ông? Đợi ông có tiền rồi, tạo ra một trăm khẩu Maxim đùng đùng các ngươi! Đại trượng phu có thể co có thể duỗi, Tống Mặc hiện tại, chính là phải dũng cảm gánh chịu vận mệnh khuất phục trước rồi mới đứng thẳng. Tùy tùng Johnson mang về vị trí và tình huống đại để của thành đất tại thôn địa tinh. Tống Mặc không tận mắt thấy qua thành đất địa tinh, nhưng nghe hình dung của Johnson, thành đất này căn bản chính là một cái mai rùa, hơn nữa là mai rùa bản tăng cường hơn phân nửa vùi dưới đất. Do trong thung lũng không có gì che giấu, Johnson chỉ có thể trốn bên ngoài thung lũng, nhìn kiếm trúc thành đất trên mặt, còn về dưới đất ra sao, Johnson không biết chút nào. Tống Mặc nhớ tới chuyện xui xẻo của lãnh chủ xui xẻo nhà Geluo đó, luôn cảm thấy chuyện này thật hóc búa. Lúc này, y lại nhớ tới địa tinh bị nhốt trên gác xép... Đi vào phòng nhốt địa tinh, Tống Mặc huênh hoang kéo ghế ngồi, nhìn địa tinh đứng đối diện mình, cúi đầu vò hai tay, giống như cô vợ nhỏ ủy khuất, không nổi lên nửa điểm đồng tình nào. Xoa cằm, từ khi nào y trở nên lòng dạ sắt đá vậy? Nhưng, nên hỏi thì vẫn phải hỏi, "Về thành đất của thôn địa tinh..." "Đại nhân tôn kính, ta xin thề, ta không hề che giấu ngài bất cứ chuyện gì!" Địa tinh hiện tại thấy Tống Mặc, thì giống như chuột thấy mèo, toàn thân run rẩy. "Ta biết." Tống Mặc cười híp mắt gật đầu, "Không cần khẩn trương." Nó có thể không khẩn trương sao? Người trước mắt bề ngoài là quý tộc, bên trong là đồ ăn cướp, động một chút liều khoa trương muốn rửa sạch lột da cho nó vào nồi, không khẩn trương mới lạ. "Ta không hoài nghi ngươi che giấu điều gì, chỉ là có một vấn đề nhỏ vẫn chưa hiểu lắm." "Vấn đề gì?" "Lỗ thông gió." Tống Mặc gõ lên tay cầm ghế, "Có lẽ nên gọi là lỗ thoáng khí? Tóm lại chính là một nghĩa." Địa tinh không nói gì. Tống Mặc thu lại nụ cười trên mặt, hơi híp mắt nhìn địa tinh, "Ta sẽ không ôm cây đợi thỏ, cũng sẽ không ngu tới mức thi đấu năng lực đào hang với địa tinh. Nếu so sánh, chặn lối ra, so với đào hang, dễ hơn nhiều, không phải sao?" Tống Mặc thấy địa tinh không nói gì, quay đầu nhìn lão John thấp giọng nói vài câu, sau vài phút, một rương sắt hoàn toàn kín kẽ được nâng vào, đây vốn là tiểu kim khố lãnh chủ dùng để cất giữ kim tệ, chỉ có lãnh chủ mới có thể mở ra. Hiện tại, tiểu kim khố của Tống Mặc đã hoàn toàn khô cạn, một kim tệ cũng không còn, tự nhiên có thể để y lấy ra dùng cho việc khác. Bạn đang Tá»ng Mặc Äi tá»i cạnh rÆ°Æ¡ng sắt, gõ gõ, rÆ°Æ¡ng phát ra tiếng trầm Äục. Lại không mang ý tá»t so sánh vá»i vóc ngÆ°á»i của Äá»a tinh, tá»± lẩm nhẩm: "Chắc có thá» bá» và o." Bá» và o? Bá» cái gì và o? "NgÆ°Æ¡i Äó." Tá»ng Mặc cÆ°á»i vẫy tay vá»i Äá»a tinh, "Lại xem Äi, tuy không lá»n, nhÆ°ng bá» ngÆ°Æ¡i và o vẫn thừa." "Lãnh chủ Äại nhân, ngà i không thá» là m thế..." "Ta có thá»." Tá»ng Mặc thu lại nụ cÆ°á»i trên mặt, ánh mắt âm trầm nhìn Äá»a tinh, nói: "Nếu ngÆ°Æ¡i không thá» cho ta Äáp án, váºy ta sẽ nhá»t ngÆ°Æ¡i và o, tá»± tìm Äáp án. Hiá»n tại, ta cảm thấy cách thứ hai tá»t hÆ¡n, còn có thá» thá» nghiá»m xem Äá»a tinh không có không khà có thá» sá»ng bao lâu, ngÆ°Æ¡i cảm thấy thế nà o?" Ãnh mắt Äá»a tinh nhìn Tá»ng Mặc nhÆ° nhìn má»t con quái váºt. Mấy phút sau, Tá»ng Mặc xuá»ng khá»i gác xép, láºp tức triá»u táºp tất cả ngÆ°á»i sẽ tham gia và o chuyá»n nà y, tuyên bá», hôm nay trá» vá» chuẩn bá» tá»t, sáng hôm sau sẽ xuất phát tá»i thung lÅ©ng nÆ¡i thôn Äá»a tinh. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lÆ°Æ¡ng khô và nÆ°á»c uá»ng tá»± chuẩn bá». Lão quản gia John bá» Äá» lại phủ lãnh chủ, tuy lão nhân gia không mấy tình nguyá»n, nhÆ°ng Äây là má»nh lá»nh của lãnh chủ, ông không thá» cá»± tuyá»t. Ãng còn có má»t nhiá»m vụ khác, Äi chuẩn bá» hai bao bùn xám dùng Äá» xây dá»±ng tÆ°á»ng vây. Tuy không hiá»u lãnh chủ cần bùn xám là m gì, nhÆ°ng quản gia trung thà nh vẫn là m theo. Sáng sá»m hôm sau, tám mÆ°Æ¡i chÃn tráng hán trải qua hÆ¡n ná»a tháng huấn luyá»n tụ táºp trÆ°á»c phủ lãnh chủ, cung ná» và mÅ©i tên Äá»u Äã Äược phân chia, trên lÆ°ng và i ngÆ°á»i còn Äeo thêm mÆ°á»i mấy túi gai trá»ng và hai túi bùn xám. Tá»ng Mặc Äứng trên báºc thá»m trÆ°á»c cá»a, chắp tay sau lÆ°ng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn các nam nhân Äứng trÆ°á»c mặt, trải qua hôm nay, tất cả sẽ thay Äá»i. "Ta lặp lại lần nữa, Äến nÆ¡i rá»i, tất cả nghe ta chá» huy! NgÆ°á»i không nghe chá» huy, háºu quả tá»± chá»u!" "Vâng!" "Má»i ngÆ°á»i phải nhá» kỹ câu nà y, Äi theo ta, có thá»t Än!" Các nam nhân gà o to: "Theo lãnh chủ, có thá»t Än!" Tá»ng Mặc phất tay: "Xuất phát!" Tám mÆ°Æ¡i chÃn tráng hán, lại thêm ba tùy tùng và Tá»ng Mặc, Äá»i ngÅ© gần trÄm ngÆ°á»i, khà thế mÆ°á»i phần bÆ°á»c ra khá»i phủ lãnh chủ, ven ÄÆ°á»ng không ngừng có phụ nữ và hà i tá» tung hoa dại lên vai các nam nhân và con ÄÆ°á»ng phÃa trÆ°á»c Äá»i ngÅ©, vẻ mặt há» giá»ng nhÆ° Äang ÄÆ°a má»t Äá»i quân chÃnh nghÄ©a uy vÅ© hùng tráng, trên thá»±c tế, Äây là má»t Äám sắp Äi trên con ÄÆ°á»ng cÆ°á»p bóc chuẩn bá» trá» thà nh kẻ cÆ°á»p. Trong Äá»i ngÅ©, còn có má»t thà nh viên Äặc biá»t, con Äá»a tinh vẫn luôn bá» nhá»t trong phủ lãnh chủ Äó, cÅ©ng bá» Tá»ng Mặc mang theo. "Nếu ngÆ°Æ¡i muá»n sá»m ngà y Äược tá»± do, thì ngoan ngoãn là m viá»c cho ta." TrÆ°á»c khi xuất phát Tá»ng Mặc Äã uy hiếp Äá»a tinh nhÆ° thế nà y: "Nếu ngÆ°Æ¡i biá»u hiá»n tá»t, ta sẽ chia cho ngÆ°Æ¡i má»t phần trong sá» kim tá» Äánh cÆ°á»p Äược." Äá»a tinh Äá»ng ý, hÆ¡n nữa còn cá» sức trả giá cho phần tiá»n mình nên Äược nháºn. Tá»ng Mặc tuy vui mừng vì mình Äã thà nh công 'xách Äá»ng' Äược con Äá»a tinh nà y, nhÆ°ng sau khi cao hứng, Äã hạ quyết Äá»nh, tuyá»t Äá»i không thá» Äá» lãnh dân và những Äá»a tinh nà y có tiếp xúc quá nhiá»u, tuyá»t Äá»i không Äược!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165
Chương sau