Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165
Chương sau
Người tới là khách, Tống Mặc không thể nào cự tuyệt Hắc Viêm ngoài cửa, y không có cái gan đó. Lãnh chủ đại nhân chỉ có thể mở cửa lãnh địa, ‘nghênh tiếp’ quốc vương Obi. Hắc Viêm được an bài vào ở thành lũy ngầm, con rồng bụng bự vừa vào thành lũy ngầm chuyện đầu tiên làm chính là đi tìm hầm rượu. May là Hắc Viêm không có làm ra hành động vượt mức nào khác, nếu không, chấp nhận không cần kim tệ luôn, Tống Mặc cũng phải đóng cửa thả Rhys. Sau Hắc Viêm, tinh linh và người lùn cũng lục tục tới nơi. Sáu tinh linh xếp hàng ngang, ai nấy xinh đẹp thuận mắt, môi đỏ răng trắng, nhìn mà Tống Mặc ngẩn người. Tuy rằng đã quen nhìn mặt mỹ nhân của Rhys, nhưng nhiều tinh linh cùng xuất hiện như thế, vẫn khiến Tống Mặc nhịn không được cảm thán, trừ tính cách không nói, tinh linh quả nhiên là chủng tộc được thần linh chiếu cố. Gerrees và hai tinh linh trong đó đại biểu Lục sâm lâm, ba đại biểu còn lại đại biểu Hồng sâm lâm, tinh linh Lục sâm lâm đều có màu tóc là vàng nhạt hoặc thuần bạc, tinh linh của Hồng sâm lâm toàn bộ đều là mái tóc đỏ như lửa, hai bên có một điểm duy nhất tương đồng, đều là đôi mắt màu xanh lục. Tinh linh Hồng sâm lâm không lạnh như băng sương như tinh linh Lục sâm lâm, bọn họ chủ động thăm hỏi Tống Mặc, còn mang tới lễ vật của lãnh chủ đại nhân, một loại hoa màu lục trồng trong thủy tinh, cánh hoa giống như rau câu. Tống Mặc cầm thủy tinh hình thoi, rất hoài nghi, đây thật sự là thực vật sao? “Lãnh chủ đại nhân, đây là hoa bảo thạch.” Lão John thấp giọng nói bên tai Tống Mặc: “Chỉ mọc ở trong rừng tinh linh, chỉ có thể trồng trong thủy tinh, mới có thể sống. Đóa hoa nở ra giống như bảo thạch, vì thế có tên này.” “Vậy sao?” Tống Mặc luôn cảm thấy, gọi là hoa rau câu thì thiết thực hơn chút, nếu không, hoa pudding? Nghĩ nghĩ, vẫn là đừng nên nói ra, vạn nhất trở mặt với tinh linh đối diện thì sao? Các tinh linh được Tống Mặc an bài vào ở trong phủ lãnh chủ trên mặt đất, ngày đầu tiên bọn họ tới đã bị các thực vật cuồng bạo đủ kiểu trong Grilan hấp dẫn. “Lãnh chủ các hạ, ruộng nông của ngài, thật sự là rất thú vị.” Allan tóc đỏ nhảy lên túm một củ khoai môn, củ khoai môn đáng thương giãy dụa muốn thoát khỏi tay tinh linh, bay được giữa chừng, lại luôn bị chuẩn xác bắt lại. Tống Mặc có một loại lỗi giác, khoai môn là hoa cô nương đáng thương, tinh linh là lão tài địa chủ vô sỉ, bắt được là không buông tay… Mấy tinh linh khác cũng cảm thấy hứng thú với những thực vật này, đặc biệt là thóc, lương thực chính của tinh linh là mạch và trái cây, rừng tinh linh không trồng lúa, lúa cạn hay lúa nước đều không có. Lần đầu tiên được ăn cơm, trừ Gerrees ra, năm tinh linh khác đều vô cùng kinh ngạc. Không ngờ còn có thực vật mà tinh linh không biết? Ánh mắt mấy người nhìn sang Gerrees đều trở nên bất thiện, vậy mà dám giấu chúng ta! Gerrees căn bản không để ý ánh mắt của những người khác, lại bới một chém cơm. Mùi vị của cơm rất hợp khẩu vị của tinh linh, Allan đề nghị, muốn mua một vài hạt giống của Tống Mặc về trồng, Tống Mặc lúc này mới biết, tinh linh cũng không thể ‘từ không sinh có’, thực vật mà rừng tinh linh không có, bọn họ cũng cần hạt giống mới có thể trồng. Gerrees vẫn lãnh đạm bảo trì trầm mặc, chẳng qua lại âm thầm tìm Tống Mặc một lần, nói với y, “Allan là anh em bà con của Bod.” Tống Mặc hiểu ý hắn. Hắn đang thúc giục Tống Mặc nhanh chóng lấy linh hồn Bod khỏi tay Rhys. Nhắc mới nhớ, chuyện này quả thật bị y bỏ qua, điều kiện bàn với Gerrees lúc trước, hiện tại đã đến lúc thực hiện rồi. Chẳng qua, phải nên làm sao, hay là trực tiếp mở miệng với Rhys? Tống Mặc không chắc cho lắm. Ma tộc tóc nâu hiện tại không vội đi khắp nơi đào cha già nữa, bắt đầu từ khi Hắc Viêm vào ở trong thành ngầm, hắn đã bắt đầu chăm chăm nhất cử nhất động của Hắc Viêm, rõ ràng đã xem con rồng bụng bự này thành kẻ địch. Tống Mặc tin rằng, chỉ cần một chút mồi lửa, hai tên này sẽ lại đánh nhau. Lúc này bàn vấn đề tinh linh với Rhys, không phải là đổ dầu vào lửa sao? Tống Mặc vỗ trán, đau đầu nha. Người lùn tới cũng khiến lãnh chủ đại nhân tốt hơn ít nhiều, thấy hai đội xe dài dài, xe ngựa dừng lại, bước xuống đều là người, khóe môi Tống Mặc co giật, đây là mang nhà tới hôi của hay sao? Rode và Galland nháy mắt với Tống Mặc, dẫn ba lão người lùn râu dài chấm đất đi tới trước mặt Tống Mặc, Tống Mặc biết, đây chắn chắc là trưởng lão trong tộc người lùn, dẹp yên ba người này, thì mối làm ăn này không thành vấn đề nữa. Giosan và Mosby cũng nhận được tin nhiều người lùn tới Grilan, nghe nói còn có ba trưởng lão trong đó, hai anh em lập tức trốn xuống chỗ sâu nhất trong thành ngầm, đánh chết cũng không chui ra. Tống Mặc lúc này mới nhớ ra, hai người này, là tội phạm truy nã của người lùn. “Hoan nghênh tới Grilan, các hạ tôn kính.” Tống Mặc hảo hữu chào hỏi với ba lão người lùn, nụ cười không có sơ hở, ngữ khí vô cùng thành ý, thái độ đúng mực, vừa không cao ngạo, cũng không nịnh bợ. Ba lão người lùn trao đổi ánh mắt với nhau, đều cho ra một kết luận, lãnh chủ Grilan, không đơn giản. “Đi đường xa tới chắc các vị đều mệt mỏi, nước nóng và thức ăn đều đã chuẩn bị xong rồi.” Tống Mặc không gấp, đã đến trước cửa nhà người ta rồi, y không cần lo lắng vịt đã nấu chín biết bay nữa. Bảo thị nữ và thị tùng dẫn người lùn đi nghỉ ngơi ăn cơm, một mình gọi Rode và Galland lại. Về thái độ của trưởng lão người lùn, y vẫn cần phải trao đổi với hai người lùn này. Ba trưởng lão dù sao đã có tuổi, ngâm nước nóng xong, ăn cơm, mệt mỏi liền trào lên, nằm trên giường ở phòng khách, không qua bao lâu, trong phòng đã vang lên tiếng khò khò. Một vài người lùn trẻ tuổi hồi phục tinh lực, bắt đầu tham quan Grilan với sự chỉ dẫn của thị tùng, không ngoài ý muốn, đụng mặt với tinh linh ở bên ruộng. Người lùn và tinh linh nhìn nhau ngứa mắt đã mấy chục ngàn năm, gặp nhau, lập tức tia lửa tung tóe. Các tinh linh kéo trường cung, các người lùn giơ rìu lên, mắt thấy sắp sửa mở một cuộc hỗn chiến máu tanh ở Grilan. Đừng thấy số lượng người lùn đông hơn tinh linh gấp bội, nhưng nếu thật sự đánh, ai thắng ai bại, vẫn rất khó nói. Tống Mặc nhận được tin, không nói chuyện với Rode và Galland nữa, cầm súng trường chạy qua. Đánh nhau ở trên địa bàn của y, đã được chủ nhân như y đồng ý chưa? Đánh chết cũng không cần gấp, nhưng hủy hoại ruộng của y, chà đạp lương thực của y, ai đền?! Khi Tống Mặc chạy tới, hai bên vẫn chưa đánh nhau, người lùn tản thành nửa hình tròn, mấy tinh linh bị bao bên trong, Tống Mặc đếm đếm, năm tinh linh, Gerrees không ở đây. Pằng! Tống Mặc bắt một phát chỉ thiên, thu hút sự chú ý của cả hai bên. Người lùn và tinh linh đều quên đánh nhau, hơn hai mươi cặp mắt đều nhìn chằm chằm Tống Mặc, và súng trong tay Tống Mặc. Bọn họ đều là lần đầu tiên thấy loại vũ khí này, có thể phát ra tiếng vang thật lớn, khẳng định uy lực cũng không nhỏ. “Chư vị, thời tiết nóng, hỏa khí cũng không cần phải lớn như thế đâu. Mọi người nếu muốn hợp tác làm ăn, thì nên dĩ hòa vi quý.” Tống Mặc cười híp mắt vác súng trên vai, đám người Jason nghe tiếng súng cũng chạy tới, trong tay bọn họ đều có súng gây mê, lãnh chủ đại nhân híp mắt, nếu mà mấy tên này không nghe lời, hừ hừ! Người lùn hừ vài tiếng, thu rìu lại trước tiên, không biện pháp, mối làm ăn này đối với người lùn rất quan trọng. Cuộc sống của Rode và Galland hiện tại, khiến mọi người đều rất ngưỡng mộ, mọi người đều rất mong đợi mối làm ăn này có thể thành công. Tinh linh cũng thu trường cung lại, tuy tinh linh kiêu ngạo, nhưng cũng không thật sự không nhiễm khói bụi nhân gian, lịch sự, vẫn là cần thiết. Tống Mặc vừa lòng, y không thật sự hy vọng mấy tên này có thể anh em tốt ôm vai bá cổ, ném bỏ hết oán hận, nhưng ít nhất, tại thời gian ở Grilan, không thể đối chọi. Đợi khi bàn chuyện làm ăn xong, ký khế ước, kim tệ tới tay, y bận tâm mấy tên này đi đánh chết đánh sống, chết hay sống làm chi. Chuyện người lùn và tinh linh cũng kinh động tới Hắc Viêm và Rhys, cự long và ma tộc gần như trước sau tới nơi, Rhys trực tiếp đứng sau lưng Tống Mặc, Hắc Viêm thì đứng cách năm mét, lặng lẽ nhìn, trong tay còn cầm một túi kẹo bắp, thỉnh thoảng ném một viên vào miệng. Thái độ của hai người rất rõ ràng, tinh linh và người lùn nếu không chịu yên, bọn họ không để ý ra tay giáo huấn một chút. Quả nhiên, núi dựa của lãnh chủ đại nhân rất cứng, rất đáng tin tưởng. Toàn bộ hắc giáp kỵ binh Hắc Viêm dẫn tới đều ở trong thành ngầm, có kinh nghiệm lần trước, hiện tại bọn họ xe nhẹ đường quen. Chẳng qua Tống Mặc không định để bọn họ ở miễn phí, phí lương thực và phí ở trọ vẫn phải trả, nếu không đưa tiền, thì phải lao động để bù vào. Hắc Viêm không thiếu chút kim tệ này, càng huống hồ, các quan viên lớn nhỏ của hành tỉnh tây bắc, biết quốc vương bệ hạ lại chạy tới Grilan, sớm đã đưa cho Tống Mặc hai rương kim tệ. Phụ trách toàn bộ phí dụng của các hắc giáp kỵ binh, còn dư dả. Người đưa tiền trước khi đi còn hỏi một câu, phí qua đường của các quan viên, có phải vẫn thu theo lần trước không? Từ đó có thể thấy, tính cách chết cũng cần tiền của Tống Mặc, sớm đã ghi sâu lòng người. Tống Mặc bảo người tới mang một câu về cho Saivans, hai ngày sau, mời hắn tới Grilan một chuyến. Người tới gật đầu, không hỏi tổng đốc đại nhân tới làm gì, chuyện giữa đại nhân vật, vốn không phải hắn nên can dự. Tống Mặc rất vừa lòng thái độ của người này. Cho hắn vài đồng kim tệ, coi như tiền boa. Người hợp tác trong kế hoạch của Tống Mặc đã tới, thành thương nghiệp ngầm bất cứ lúc nào cũng có thể khởi công. Hiện tại vấn đề cần giải quyết là, các bên ký hiệp ước, cùng phân chia lợi nhuận. Hắc Viêm là một bên hợp tác, không thích hợp tự mình ký tên lên khế ước, Tống Mặc chỉ có thể mời Saivans tới dự thính, thuận tiện ký tên đóng dấu. Địa điểm đàm phán định tại đại thính của thành ngầm, đại thính rộng rãi, trên nóc nhà treo đèo chùm thủy tinh tinh xảo, đèn hỏa sáng trưng. Trong đại thính bày một bàn tròn thật lớn, sáu tinh linh, năm người lùn, cộng thêm quốc vương cự long ngồi bên cạnh, Saivans ngồi sau lưng Hắc Viêm, hắn không thể ngồi ngang bằng với quốc vương. Cho dù Hắc Viêm cho phép, hắn cũng không dám, tể tướng Murphy mà biết, sẽ trực tiếp chém đầu hắn xuống làm bóng đá. Rhys ngồi bên cạnh Tống Mặc, Tống Mặc vốn muốn để cho lão John một vị trí, nhưng lão John cự tuyệt. Ngược lại Laurent không mời mà tới, Tống Mặc chỉ có thể thêm vào một chỗ ngồi bên cạnh Rhys. Nhìn thấy hai ma tộc này, sắc mặt người lùn và tinh linh đều không tốt đẹp gì, còn về Hắc Viêm, hắn và Rhys căn bản đã ngứa mắt đối phương từ lâu, nhưng suy nghĩ tới chuyện tiếp theo, con rồng bụng bự và ma tộc, rốt cuộc vẫn nhịn không phát tác tại chỗ. Những người lùn khác và người Grilan ngồi vây ngoài bàn, ngay cả đoàn kỵ sĩ giáo hội và các tu sĩ cũng được cho phép vào đây. Tống Mặc nói với họ, hiện tại bọn họ đã là một thành viên của Grilan, những gì người Grilan có thể được, bọn họ cũng có thể. “Mối làm ăn này rất lớn, lớn đủ để bao hàm cả đại lục Quang Minh.” Trước khi bắt đầu đàm phán, Tống Mặc triệu tập người Grilan, nói thế này: “Ta sẽ ọi người biết, kiếm tiền, không phải là một chuyện quá khó. Tiền đề là, mọi người nhất định phải trung thành với Grilan.” Các tiền kỵ sĩ và tu sĩ giáo hội biết, lời này, thực tế là đang nói với bọn họ. Bọn họ đã có hiểu biết về lực lượng vũ trang của Grilan, tự nhiên sẽ không có ý định chạy về giáo hội, còn đối với bản lĩnh kiếm tiền của Tống Mặc, thì là lần đầu tiên tận mắt thấy. Kinh ngạc, chấn động, đều không đủ để hình dung tâm tình họ lúc này. Nghĩ thử xem, tinh linh, người lùn, ma tộc, quốc vương Obi, có thể ngồi ngang hàng với những người này, chỉ sợ ngay cả đại chủ giáo của Quang Minh giáo hội cũng không làm được! Bạn đang Quả nhiên, Tá»ng Mặc Grilan, má»i là Äại trượng phu chân chÃnh! Tá»ng Mặc không biết tiá»n nhân sÄ© giáo há»i á» tại Äây Äang nghÄ© gì, y ngá»i bên bà n, phát bản kế hoạch tá» má» của thà nh thÆ°Æ¡ng nghiá»p ngầm á»i ngÆ°á»i, bản kế hoạch nà y còn tá» má» hÆ¡n bản mà Rode và Galland Äã từng xem, má»i Äiá»u khoản Äá»u tá» má» tá»i từng chi tiết, chá» cần biết chữ, Äầu óc không bá» Äá Äáºp bá», thì có thá» nhìn Äược cÆ¡ há»i thÆ°Æ¡ng nghiá»p lá»n bao hà m trong Äó. Trong nhất thá»i, Äại thÃnh trừ tiếng láºt giấy, thì không còn tiếng Äá»ng nà o khác. Tá»ng Mặc nhìn xung quanh, tá»c Äá» của các tinh linh rất nhanh, lÆ°á»t lÆ°á»t xem xong bản kế hoạch, ghé và o bắt Äầu thấp giá»ng bà n luáºn những thứ trên bản kế hoạch. Tá»c Äá» của ngÆ°á»i lùn cháºm hÆ¡n tinh linh má»t chút, bá»n há» xem rất tá» má», Äặc biá»t là ba trÆ°á»ng lão ngÆ°á»i lùn, gần nhÆ° là trau chuá»t ý nghÄ©a của từng chữ từng câu trong Äó, cho Äến khi xác Äá»nh không có ý nghÄ© khác, má»i tiếp tục xem phần sau. Khiến Tá»ng Mặc bất ngá» là , Hắc Viêm và Laurent Äá»u cầm bản kế hoạch xem rất nghiêm túc, Hắc Viêm có thá» lý giải, cá»± long thÃch kim tá», cÅ©ng ná»i tiếng nhÆ° hắn thÃch cÆ°á»p công chúa, nhÆ°ng Laurent, lẽ nà o vÆ°Æ¡ng phi ma tá»c cÅ©ng thiếu tiá»n sao? Laurent xem xong bản kế hoạch, vá» vai Rhys, thấp giá»ng nói vá»i Rhys và i câu, Rhys gáºt Äầu, hai ma tá»c lại Äá»ng thá»i nhìn sang Tá»ng Mặc, cùng má»t kiá»u mắt mà u biá»n xanh, khiến Tá»ng Mặc rất không thoải mái, chá» Äà nh quay Äầu Äi. Laurent cÆ°á»i, hạ giá»ng nói vá»i Rhys: âCon trai, mau lừa ngÆ°á»i vá» nhà , bà xã thế nà y, con kiếm Äược lắm.â Nếu Tá»ng Mặc biết Laurent Äang nói gì vá»i Tá»ng Mặc, tÃnh ra sẽ láºp tức vá» bà n Äứng lên, trá»±c tiếp láºt bà n. Bà xã mẹ mi! Kiếm Äược ba mi! Tuy giá»ng của Laurent thấp, nhÆ°ng Hắc Viêm vẫn nghe Äược, cá»± long nhÃu mà y, không lên tiếng. Hắn biết rõ thá»±c lá»±c của mình, Äá»i phó Rhys, thá»±c lá»±c tÆ°Æ¡ng ÄÆ°Æ¡ng, không phải rÆ¡i xuá»ng hạ phong, nhÆ°ng Laurent⦠lão yêu quái sá»ng trên mÆ°á»i ngà n nÄm, con rá»ng bụng bá»± biá»u thá», vẫn nên cẩn tháºn má»t chút. Saivans triá»t Äá» bá» kế hoạch hùng vÄ© của thà nh thÆ°Æ¡ng nghiá»p ngầm chinh phục, tay cầm bản kế hoạch cÅ©ng run rẩy. Gian nan nuá»t nÆ°á»c miếng, nhìn bản kế hoạch nhÆ° nhìn cây hái ra tiá»n. Cuá»i cùng, tất cả má»i ngÆ°á»i xem xong bản kế hoạch, cÅ©ng Äánh dấu lại má»t và i chá» không vừa lòng trong Äó, Tá»ng Mặc Äứng lên, thanh giá»ng, má» miá»ng nói: âChÆ° vá», bản kế hoạch nà y Äã xem xong rá»i, có thá» ÄÆ°a ra ý kiến.â Sau má»t chút trầm mặc ngắn ngủi, Äà m phán, chÃnh thức má» mà n. Tinh linh và ngÆ°á»i lùn không nhÆ°á»ng nhau, cá»± long và ma tá»c thá»nh thoảng thêm và i câu, Saivans cÅ©ng gom dÅ©ng khà trợ uy cho quá»c vÆ°Æ¡ng bá» hạ, bút trong tay mấy ngÆ°á»i phụ trách ghi chép sau lÆ°ng Tá»ng Mặc chÆ°a há» dừng lại, Tá»ng Mặc vẫn không nói gì, cÅ©ng không tham gia và o trong tranh cãi, chá» là cúi Äầu nhìn vấn Äá» các bên ÄÆ°a ra, yên lặng nghÄ© biá»n pháp giải quyết. Cuá»c Äà m phán nà y duy trì cả ngà y, vẫn không thấy kết quả, Tá»ng Mặc dứt khoát vung tay, tạm dừng, ngà y mai tiếp tục. Thế là , ngà y qua ngà y, cả má»t tuần, Äại thÃnh thà nh ngầm vẫn chÆ°a từng an tÄ©nh. Nhìn má»i ngÆ°á»i cãi tá»i mặt Äá» cá» gân, Tá»ng Mặc Äá»t nhiên nhá» tá»i há»i nghá» liên hiá»p quá»c của Äá»a cầu. Xoa góc trán, may là chá» có mấy chủng tá»c nà y, nếu mà thêm cả Äá»a tinh, chu nho, Äá»a tá»c, thú tá»c, và mấy quá»c vÆ°Æ¡ng nhân loại cÆ°á»ng Äại và o, tÃnh ra cÄn nhà nà y cÅ©ng sắp bá» ná» tung. Còn vá» Quang Minh giáo há»i, bá» Tá»ng Mặc tá»± Äá»ng bá» qua. Cãi thì cãi, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không phải không nói lý, má»t khi ÄÆ°a ra biá»n pháp giải quyết thÃch Äáng, láºp tức sẽ thu trá»ng lui binh, tiếp tục vấn Äá» tiếp theo. Suá»t bảy ngà y, Äà m phán tiến hà nh trong nhá»p Äiá»u cãi nhau, giải quyết, tiếp tục cãi, tiếp tục giải quyết, Äợi khi tất cả vấn Äá» Äá»u Äã yên, bản kế hoạch ba mÆ°Æ¡i trang, Äã tÄng lên tá»i hai trÄm trang. Tá»ng Mặc cầm bản kế hoạch trÆ°á»c mặt, chặc lưỡi, quả tháºt là má»t bÆ°á»c nhảy vá»t vá» lượng và chất. Xác Äá»nh tất cả Äiá»u khoản, không còn ai ÄÆ°a ra dá» nghá», Äại biá»u các bên lần lượt ký tên chấp thuáºn trên bản khế Æ°á»c. Äá»i vá»i viá»c ký tên má»i ngÆ°á»i Äá»u không có ý kiến, nhÆ°ng tại sao còn phải ấn dấu tay? Lãnh chủ Äại nhân cÆ°á»i hÃp mắt ý bảo, Äá» phòng vạn nhất. Má»i ngÆ°á»i ngẫm nghÄ©, cÅ©ng cảm thấy không có gì, dứt khoát ấn dấu tay lên. Khế Æ°á»c sao lại bá»n phần, Tá»ng Mặc má»t phần, Hắc Viêm má»t phần, tinh linh má»t phần, ngÆ°á»i lùn má»t phần, theo Äiá»u khoản Äã thà nh láºp trên khế Æ°á»c, thà nh thÆ°Æ¡ng nghiá»p ngầm sắp tá»i lúc khá»i công, Äầu tiên là xây dá»±ng ÄÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng nghiá»p giữa thà nh Cary và Grilan, sau Äó chÃnh là ÄÆ°á»ng ngầm thông Grilan, hà nh tá»nh tây bắc, vÆ°Æ¡ng Äô Obi, Äây chá» là công trình Äợt má»t, sau Äó còn có Äợt hai, Äợt ba, Äợi khi công trình kết thúc, gần nhÆ° có thá» xây dá»±ng má»t mạng lÆ°á»i giao thông thÆ°Æ¡ng nghiá»p chằng chéo cả Äại lục Quang Minh. âÄá»a tinh và chu nho sẽ phụ trách kế hoạch và xây dá»±ng thà nh thÆ°Æ¡ng nghiá»p, khoáng thạch và nguyên liá»u xây dá»±ng do ngÆ°á»i lùn cung cấp, nếu Äá»ng ý, ngÆ°á»i lùn cÅ©ng có thá» tham gia và o trong viá»c xây dá»±ng công trình, thù lao trả theo viá»c. Những ngÆ°á»i hợp tác sẽ bá» vá»n và giải quyết phiá»n phức có thá» gặp. Con ÄÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng nghiá»p Äầu tiên hoà n thà nh, má»i ngÆ°á»i có thá» chia nhau miá»
n phà mÆ°á»i cá»a tiá»m bên ÄÆ°á»ng, còn lại thì cần phải bá» tiá»n ra mua, những cá»a tiá»m nà y là do mình kinh doanh hay là cho thuê, rao bán, Äá»u do ngÆ°á»i mua tá»± quyết Äá»nh. Sau nà y má»i khi hoà n thà nh má»t công trình, Äá»u sẽ từ Äó loại suy. Chi tiết nhá» còn lại, Äá»u Äã liá»t ra trong Äiá»u khoản bá» sung.â Äiá»u khoản bá» sung cÅ©ng rất quan trá»ng, dÃnh tá»i Äá»a bà n của quá»c gia khác, luôn phải có chút biá»u thá», dù sao, không ai vui vẻ khi ngÆ°á»i khác không chà o há»i tiếng nà o, Äã Äà o Äá»ng dÆ°á»i nhà mình. Còn vá» bá» tiá»n mua Äất hay trá»±c tiếp vác Äao cÆ°á»p⦠pháºt viết, không thá» nói. Tá»ng Mặc Äứng bên bà n, nhìn xung quanh, thấy má»i ngÆ°á»i không có dá» nghá» gì, nên cho ra tá»ng kết cuá»i cùng, âTóm lại, má»i ngÆ°á»i hợp tác vui vẻ!â Theo câu nói nà y, nhà thầu và nhà phát triá»n Äất Äai Äợt Äầu tiên của Äại lục Quang Minh, má»i vừa ra lò.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165
Chương sau