“Tiểu đội Alpha? Sinh vật cấp A? Bọn họ tổn thất bao nhiêu người?”
“Một người cũng không tổn thất! Đó là một con ấu thú không có cha mẹ! Giống như mới sinh ra chưa được vài ngày.”
“Chắc là một tiểu bạch kiểm đi? Đây quả là may mắn! Tập đoàn Cự Lực chắc chắn sẽ trả tiền thuê và tiền hoa hồng đủ để bọn họ sống cả đời!”
Chu Ngự dừng lại một chút, bỗng nhiên cảm thấy Mặc Dạ thật may mắn, nếu bị bắt nó sẽ không khác gì sinh vật cấp A này, dù sau này có trưởng thành cường đại tới đâu thì cũng chỉ là tư liệu sống để phục vụ cho việc nghiên cứu thôi.
Ở trong rừng nguyên sinh chịu cảnh màn trời chiếu đất nhiều ngày như vậy, giờ được nằm trên giường êm ái, Chu Ngự vừa nằm xuống liền ngủ thiếp đi. Khi ý thức của anh càng chìm sâu vào giấc ngủ thì anh có cảm giác như mình rơi vào trong đôi mắt trong suốt của Mặc Dạ, mỗi một loại biểu tình trên khuôn mặt Mặc Dạ đều hiện lên rõ ràng trong đầu anh.
Bên tai anh tựa hồ còn nghe được âm thanh của Mặc Dạ.
Nó đang sợ hãi, nó đang kêu cứu.
Chu Ngự choàng dậy mở mắt, anh bỗng nhiên có linh cảm không ổn. Anh một phen xốc chăn lên chạy ra ngoài.
Ban đêm, căn cứ liền trong trạng thái đề phòng cao độ, chỉ có nhân viên bảo vệ mới được hoạt động bên ngoài nên anh không thể tự tiện đi lại được.
Chu Ngự dùng bộ đàm liên lạc với Tống Trí.
“Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976526/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.