Chu Ngự trợn to hai mắt, anh cảm giác trong một giây kia cơ thể giống như không còn thuộc về mình nữa.
Đối phương nâng đầu anh lên ấn vào ngực mình “Không sao rồi, tôi ở bên cạnh anh đây, nghe theo tôi là ổn…”
Nhịp tim vững vàng truyền tới, thân thể của anh như cộng hưởng theo. Nhịp tim trong ngực anh dần trở nên đập đều hơn, cấp tốc hòa chung một nhịp với trái tim của y, cái cảm giác khó thở mới nãy dần dần biến mất, cho đến khi cơ thể dần ổn định bình thường trở lại.
Suy nghĩ của Chu Ngự trở về, tâm tình có xu hướng hòa hoãn lại, anh ngước mắt nhìn người đàn ông trẻ tuổi xuất hiện trước khi anh suýt chết đuối là ảo giác hay chân thực?
“Chu Ngự, anh còn nhớ ra tôi là ai không?”
“Ta… Dĩ nhiên là biết.” Chu Ngự trả lời “Ngươi là Mặc Dạ.”
Mặc Dạ mở to hai mắt ôm lấy Chu Ngự “Quá tốt! Thật sự quá tốt!”
Chu Ngự còn chưa có phục hồi lại tinh thần, kí ức của anh vẫn còn dừng lại ở thời điểm Lý Thắng Nam đâm ống tiêm chứa bệnh độc vào người mình.
Hàn Lật Đẳng bủn rủn ngồi dưới đất thấy vậy sợ đến ngẩn người, cô chậm rãi đứng dậy nói “Chu Ngự? Anh sống lại rồi? Anh có biết tôi là ai không?”
“Cô là Hàn Lật Đẳng.” Chu Ngự trả lời.
Giọng nói tỉnh táo trả lời như vậy làm cho Hàn Lật Đẳng kinh ngạc không thôi.
Cô lập tức đứng lên đi tới mép giường của Chu Ngự, thời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976438/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.