“Có lẽ lần này chính là cái gọi là tất cả đều kết thúc, chẳng qua kết quả còn tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của cậu.” Bạch Ánh Đình nghiêng mặt lại gần, Chu Thanh có thể nhìn rõ ảnh ngược mình trong mắt đối phương, đó là một loại ánh nhìn bình tĩnh trước tất cả mọi việc.
“Thật kì lạ, sao tôi lại có cảm giác như đã từng gặp anh trước đây nhỉ?” Chu Thanh cười ra tiếng.
“Nếu như tôi là một nữ nghiên cứu viên thì chắc trong khoảnh khắc này đã rung động tâm hồn thiếu nữ mất rồi.” Khóe môi của Bạch Ánh Đình chậm rãi cong lên.
“Tôi bảo thủ, cố chấp, không có sở thích gì, chắc chắn sẽ không có ai rung động vì tôi đâu.” Chu Thanh cười tự giễu.
“Đó là vì cậu chưa gặp được người định mệnh của mình.” Nụ cười của Bạch Ánh Đình làm cho Chu Thanh nhớ tới dáng vẻ bên hồ nước trong lần đầu tiên cậu tới Nibelungen kia và trong một lần tình cờ gặp được.
Trong suốt cuộc đời này, đó chính là giây phút lãng mạn nhất của cậu, khi nhìn vào ánh mắt của Bạch Ánh Đình thì tựa như thời gian đang trôi ngược lại trở về với giây phút tuyệt vời kia.
“Tôi nghĩ tôi nên tiếp tục công việc nghiên cứu.” Chu Thanh xoay mặt đi, cậu không thể tiếp tục nhìn hắn thêm được nữa, nếu không thì cậu sẽ lại tưởng tượng ra nhiều điều vô lí mất.
“Dĩ nhiên nghiên cứu sẽ giúp cậu chuyên tâm hơn, tập trung nhiều một chút sẽ bớt được phần nào sự lo âu.”
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976431/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.