“Anh sẽ không bị thứ dịch dinh dưỡng đó mua chuộc chứ?” Mặc Dạ nghiêm túc nhìn Chu Ngự.
“Em thì thấy sao?” Chu Ngự buồn cười liếc Mặc Dạ một cái, ngoắc ngoắc ngón tay với y “Nếu như em lo lắng tôi sẽ bị người ta mua chuộc thì em cũng có thể cho tôi thứ tốt nha.”
“Ví dụ?” Mặc Dạ hứng thú ngồi trở lại bên cạnh Chu Ngự, vươn một tay đặt bên người anh, nghiêng người về phía trước, nhìn vào mắt anh.
“Ví dụ như… Cho tôi cảm nhận cảm giác căng phồng mạch máu, với điều kiện là không được chạm vào tôi, không được đọc suy nghĩ của tôi. Giống như một người đi quyến rũ một người khác vậy.” Chu Ngự nhếch môi cười, anh nằm nghiêng xuống, tùy ý mở cổ áo ra, lúc nghiêng mặt nhìn Mặc Dạ, đường cong nơi cổ anh đầy sự co giãn hấp dẫn.
Tầm mắt của Mặc Dạ khóa chặt lên người Chu Ngự.
“Sao vậy? Em sẽ không làm? Hay là em chỉ có thể sử dụng năng lực của sinh vật cấp S được ông trời ưu đãi ban cho mà thôi? Nhìn từ khía cạnh này, em đã thua xa Isaac Eaton.”
Mặc Dạ chậm rãi mở miệng “Chẳng qua là em đang suy nghĩ, cho dù là Isaac Eaton cũng tốt, hoặc những thứ khác như Ngô Vận cũng tốt, bọn họ nhất định sẽ chưa bao giờ thấy qua dáng vẻ của anh như bây giờ. Ấn tượng của anh đối với người khác luôn là một người lãnh đạm, nghiêm túc, thậm chí anh còn che giấu rất kĩ dục vọng của bản thân mình, tuyệt không giống như bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976400/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.