Chu Ngự và Mặc Dạ hít sâu một hơi, thu hồi suy nghĩ của mình về.
Chu Thanh từng bước đi tới, lộ ra biểu tình ngơ ngẩn “Em không cảm nhận được người đó nữa…”
“Chu Thanh!”
Lúc này Chu Ngự cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Ymir, trong lòng biến lạnh.
Sức mạnh của Đế Hân vừa mạnh mẽ vừa bá đạo, còn Ymir lại yếu ớt như sắp chết, cho dù Chu Ngự và Mặc Dạ đã hợp sức đuổi Đế Hân ra ngoài nhưng không có nghĩa là đã cứu được Ymir.
Ymir giống như… Đã hoàn toàn bị diệt vong.
Chu Thanh đứng bên cạnh hồ nước giờ chỉ cao tới đầu gối, bóng người của cậu dưới ánh trăng trông trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết.
“Là lỗi của em.” Chu Thanh nói.
“Đây không phải là lỗi của em. Kẻ giết chết Ymir chính là Đế Hân.” Chu Ngự đau lòng ôm Chu Thanh vào lòng.
“Không… Là lỗi tại em… Nếu như em đủ mạnh mẽ thì đã có thể hợp sức với các anh giết chết Đế Hân, tuyệt đối không cho gã có nhiều thời gian làm tổn thương Ymir…”
Chu Thanh nhắm mắt lại, nước mắt chảy dọc theo gò má.
Cậu yên lặng và không nói gì.
Sự rời đi của Ymir như mang theo cả hô hấp của cậu đi luôn.
Mặc Dạ lạnh lùng đi tới trước mặt Chu Thanh rồi hung hăng tát cậu một cái.
“Trong túi của cậu chính là cái gì?!”
Ánh mắt của Mặc Dạ rất có lực độ, quạt Chu Thanh sắp đắm chìm trong bi thương và tự trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976384/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.