Nhưng bọn họ rất nhanh phát hiện ra gần đó có một khe lõm vừa mới bị va chạm tạo thành.
Isaac và Eaton lập tức lên phi cơ trực thăng để bay đến chỗ đó.
Bọn họ dừng bên khe lõm, gió mạnh thổi ào ào tới như muốn hất bay cả đoàn trực thăng đi vậy.
“Thưa ngài Eaton! Phát hiện một sinh vật kì lạ dưới đáy khe! Hơn nữa…” Một nghiên cứu viên cầm cái máy tính đưa đến trước mặt Eaton.
Đó là một sinh vật khổng lồ, cơ thể còn phập phồng nhưng lại trông có vẻ không còn lành lặn hoàn toàn.
Con ngươi Eaton run lên, lão liếc mắt một cái liền nhận ra được “Đây chính là sinh vật cấp S! Đây chính là Đế Hân!”
“Nhưng hình thái bề ngoài của hắn dường như rất yếu ớt, giống như là sắp chết vậy.”
Isaac đeo kính chống gió nhìn ngắm bốn phía, cười nói “Xem ra đã có người tới đây trước chúng ta một bước rồi.”
“Là ai?” Eaton hỏi.
Eric chỉ vào một vết khắc sâu kéo dài đến chỗ khe lõm bị Đế Hân đụng nứt tạo thành nói “Đây rõ ràng là dấu vết va chạm do Đế Hân để lại. Nếu như tôi đoán không lầm thì có lẽ Mặc Dạ hay là Tống Lẫm đã được giải phóng sức mạnh. Làm cho Đế Hân phải chịu thương tổn nặng nề như vậy. Tôi và tiến sĩ Khương đã từng nghi ngờ Đế Hân đã bị nhiễm vi khuẩn, bây giờ phát hiện hắn luôn trú ngụ tại khe vực băng sâu này, rất có thể là để áp chế hoạt tính của vi khuẩn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-van-vat-phap-tac/1976378/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.