“Đúng vậy, ta hận ngươi, mỗi thời mỗi khắc đều muốn ngươi chết đi.”
Đông Ly Trần tập tễnh chạy tới, lúc nhìn thấy Hoàng Phủ Tĩnh Nghi như vậy thì cười phá lên, lấy trường kiếm hung hăng chém lên người Hoàng Phủ Tĩnh Nghi.
“Ngươi không phải quái vật bất sinh bất tử sao, để ta thử băm ngươi thành từng khối từng khối xem ngươi làm thế nào khôi phục lại.”
“Ngươi cũng đừng quên… trong cơ thể ngươi… cũng có… năng lực bất sinh bất tử… nó phát ra từ ta… Hoàng Phủ Tĩnh Nghi ta nếu chết… Đông Ly Trần ngươi cũng không sống được…”
“Ha hả ~~~~ ngươi cho là, ta hiện giờ còn sợ chết sao? Chỉ cần có thể tự tay giết ngươi, cái giá lớn thế nào ta cũng nguyện ý thừa nhận!”
…
“Phụ hoàng… hai bọn họ… đều là kẻ điên… Việt nhi không muốn ở lại chỗ này… chúng ta trở về được không… phụ hoàng, chúng ta về nhà đi… quay về Bàn Long điện được không…”
“Việt nhi, ngươi rốt cuộc làm sao vậy, nói thật!”
“Không sao cả… Việt nhu chỉ là có chút mệt mỏi…”
“Còn dám nói dối!”
‘Ba’
Hoàng Phủ Ngạo phẫn nộ tới cực điểm trực tiếp tát một cái lên mặt Thanh Việt, tuy không dùng chút khí lực nào nhưng cũng đủ làm Thanh Việt lảo đảo, Thanh Việt chưa từng bị phụ hoàng của mình giáo huấn như vậy, ánh mắt thất sắc lưu ly dâng lên nước mắt, có chút ướt sũng.
“Phụ hoàng đã sớm nhắc nhở ngươi, cơ thể ngươi đã thừa nhận lượng sức mạnh tới cực hạn rồi, không thể cưỡng ép tăng lên, hậu quả thế nào ngươi sẽ không thể tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485462/quyen-4-chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.