“Việt nhi.”
Một lúc sau Hoàng Phủ Ngạo đi tới hậu điện, trong hoa viên nhỏ ở hậu điện phát hiện bóng dáng của nhi tử bảo bối, vứt hài qua một bên, nằm trên nhuyễn tháp, lười biếng híp mắt tắm mình dưới ánh mặt trời.
Ở bụi hoa cách đó không xa lại đang trình diễn tiết mục Ma Nha cùng Tiểu Miêu giáo huấn tiểu hoa yêu.
Tiểu hoa yêu hét chói tai liên tục, không ngừng phe phẩy đôi cánh, mặt mũi đầy nước mắt trốn tránh trên không trung bụi hoa.
Không phải nó không muốn bay cao một chút, như vậy có thể tránh né được móng vuốt của Ma Nha cùng Tiểu Miêu, nhưng chính là nếu nó bay cao, làm Ma Nha cùng Tiểu Miêu không với tới thì hậu quả lại càng nghiêm trọng hơn.
Trên người Ma Nha sẽ kéo ra thật nhiều thật nhiều sợi mảnh như mạch máu chui vào cơ thể tiểu hoa yêu, có thể hút đi năng lượng của nó, mà Tiểu Miêu cũng sẽ phun ra rất nhiều thánh quang cầu, nếu chúng nó chuẩn xác trúng vào người tiểu hoa yêu thì cũng đủ làm nó chịu không thấu.
Vì thế, sau vài lần ăn mệt thì tiểu hoa yêu cũng hiểu được làm cách nào để giảm tổn thất của bản thân tới mức thấp nhất, chỉ cần nó bay ở độ cao vừa đủ để Ma Nhà cùng Tiểu Miêu có thể nhào tới, Mà Nhà cùng Tiểu Miêu sẽ càng thích trêu chọc nó bằng móng vuốt hơn.
Bụi hoa chỉnh tề xinh đẹp rất nhanh đã biến thành một mớ hỗn độn, phỏng chừng lát nữa hoa tượng phụ trách hoa viên này lại kêu trời kêu đất một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485447/quyen-4-chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.