Lâu thuyền tầng cao nhất.
“Tạp Ân, tìm được Việt nhi chưa?”
Hoàng Phủ Ngạo đã ăn mặc chỉnh tề quay đầu lại hỏi Tạp ân.
(Vừa rồi lúc rời giường thì vẫn tốt, nhưng không biết vật nhỏ đột nhiên nghĩ tới gì đó, thừa dịp lúc y xoay người thay quần áo liền vội vàng chuồn mất.)
“…cái kia… Ân… vẫn chưa…”
Cơ thể mập mạp của Tạp Ân run bắn lên, bộ dáng sợ hãi đáng thương không dám nhìn Hoàng Phủ Ngạo trả lời, kì thật trong lòng đã sớm lầm bầm.
‘Tiểu điện hạ cũng thật là, sớm không mất, chậm không mất, canh ngay lúc thuyền sắp cập bến, tất cả mọi người đều chờ trên bờ đón bọn họ thì mất tiêu, không biết đã chạy tới đâu chơi nữa, nói không chừng lại có thứ kì quái gì đó hấp dẫn Tiểu điện hạ, hi vọng lần này đừng…’
“Phụ hoàng.”
Lúc Tạp Ân đang lầm bầm thì Thanh Việt đã trở lại, vận dụng ma pháp không gian thuấn di trực tiếp trở về phòng ngủ chính trên tầng cao nhất lâu thuyền.
Trên người Thanh Việt mặc một thân áo ngủ lỏng lẻo, tùy ý khoác một tấm áo choàng, mái tóc bạch kim thật dài hỗn độn trên đầu vai, nhìn Thanh Việt như vậy, giọng điệu Hoàng Phủ ngạo hơi đè thấp một chút, giáo huấn nói.
“Chuyện gì lại gấp như vậy, không chịu ăn mặc tốt rồi hãy đi, nhìn xem bộ dáng của ngươi xem, giáo huấn ở Tạp Cách Tra lần đó ngươi lại quên rồi sao?”
Thanh Việt vừa có lệ giải thích vừa hưng phấn bước tới trước giường, thay lễ phục Tạp Ân chuẩn bị sẵn cho mình, đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485413/quyen-4-chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.