Đi vòng qua đại sảnh phủ đầy thi cốt, chỉ phát hiện một lối ra, Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo tiến vào thì thấy đó là một hành lang gấp khúc, một hành lang gấp khục cực kỳ bình thường, trong hoàng cung Nam Việt có vô số kể đếm không hết, nhưng lúc Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo đi vài bước thì đều sững sờ, dừng lại.
Có thể làm Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo sững sờ đương nhiên không phải hành lang gấp khúc bình thường này mà là cảnh vật bên kia hành lang, ở trong lòng Tuyết Sơn thế nhưng lại xuất hiện một khoảng không như vậy, mà hành lang gấp khúc dưới chân bọn họ chính là được xây dựng lơ lửng tựa một bên vào vách đá.
Khoảng không này rộng lớn, hùng vĩ, những hốc đá lởm chởm trống rỗng, tuyệt đối không phải người làm ra, nó đã trải qua những năm tháng thật dài, được thiên nhiên hình thành.
Sau đó, nhóm tượng công Ma tộc đã lợi dụng điều kiện tự nhiên ở nơi này, có vẻ định kiến tạo thành một hoa viên lơ lửng, trên bốn bức vách đều có hành lang gấp khúc, uốn lượn khúc khuỷu, quanh co lặp đi lặp lại, rồi lại đối xứng thông tới trung tâm và giao nhau ở đó.
Đỉnh động cao cao, dưới ánh sáng yếu ớt ở nơi này hoàn toàn không nhìn tới giới hạn, chỉ có thể mơ hồ thấy những thạch nhũ thật lớn từ đỉnh động rũ xuống, nhưng trên số thạch nhũ thật lớn đó, không biết bọn họ đã dùng biện pháp gì, thế nhưng lại khảm lên những viên tinh thạch nhiều màu tản mát ra ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485390/quyen-3-chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.