“A~~~~~”
Lúc mọi người đang trò chuyện vui vẻ, cách đó không xa vang lên tiếng thét của nữ tử, đánh vỡ yến hội náo nhiệt.
Mọi người theo âm thanh tìm tới liền thấy một cảnh tượng thế này.
Một công chúa vốn đoan trang, cao ngạo, lúc này đang chật vật ngã vào ôn tuyền.
Mái tóc xoăn màu tím như rong rêu dán sát vào da thịt trắng nõn, quần áo lụa mỏng màu đỏ ướt nước trở nên bán trong suốt lộ ra cơ thể cô gái, đường cong lả lướt, da thịt trắng nõn dưới ánh sáng nhu hòa của tinh thạch bị xem hết cả.
Mà lúc này bên cạnh ao còn đứng một đứa nhỏ, gương mặt nhỏ nhắn tuyệt mĩ còn mang theo thần sắc đỏ ửng vì tức giận.
Ánh mắt mọi người không ngừng dao động qua lại giữa hai người, suy đoán sự việc đã xảy ra.
“A~~~~”
Thấy nhiều người tập trung ánh mắt lên người mình, cô gái trong nước kêu lên một tiếng, vừa ủy khuất vừa thẹn ẩn mình vào trong nước, chỉ lộ ra bải vai, cơ thể còn không ngừng run rẩy, nước mắt lưng tròng nhìn mọi người.
“Việt nhi.”
Nghe thấy tin, Hoàng Phủ Ngạo lập tức đi tới, thấy cảnh tượng này liền nhíu mi, bước nhanh tới bên người Thanh Việt, khẩn trương kéo cánh tay nhỏ xíu, kiểm tra tình huống của bé.
“Việt nhi sao rồi, có bị thương không?”
Mọi người nghe Nam Việt hoàng đế nói vậy thì hết chỗ nói rồi.
Nói thế nào thì đứa nhỏ này cũng khỏe mạnh đứng trên bờ nhìn người ta bị rơi vào nước, nhưng Nam Việt hoàng đế cứ như không thấy.
Xem ra lời đồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485362/quyen-3-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.