Sân thi đấu Ma Vũ Tam đại học viện.
Khoảng sân rộng chia làm ba loại ghế.
Hoa lệ, thoải mái nhất đương nhiên là nhóm quân vương của các quốc gia, cùng những người đi theo, vô luận là thân phận, địa vị gì cũng được chuẩn bị vô cùng chu đáo.
Tiếp theo là dãy ghế của các quý tộc.
Còn lại là nhóm thường dân không có chỗ ngồi, chỉ có thể đứng xem.
Nam Việt và Đông Chích có địa vị tương đương, vì thế hai chiếc ghế dựa được an bài liền nhau, người ngồi đó chỉ cần nói lớn tiếng một chút đối phương có thể nghe được.
Nam Việt tới khá trễ, lúc tới bên Đông Chích đã nhập tọa.
“Bổn hoàng đợi Nam Việt hoàng đã lâu.”
Đông Li Trần nghiêng người dựa vào nhuyễn ghế, hướng Hoàng Phủ Ngạo lắc lắc chén rượi bạch ngọc trong tay.
“Đã làm phiền Đông Chích hoàng.”
Hoàng Phủ Ngạo cũng tùy ý cầm lấy ly rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch, xem như lễ phép đáp lại.
“Nam Việt Tiểu điện hạ, năm năm không thấy ngày càng sáng chói!”
Ánh mắt Đông Li Trần chậm rãi đảo về phía Thanh Việt đang đừng bên cạnh Hoàng Phủ Ngạo, ánh mắt xanh biếc thanh nhuận hiện lên âm hàn khó phát hiện.
“Bộn hoàng tiêu phí nhiều nhân lực, tài lực tìm người, cư nhiên vẫn so kém Tiểu điện hạ, thực sự là làm bổn hoàng thương tâm.”
Đông Li Trần cười nói, tùy ý nâng tay vuốt ve mái tóc dài của thiếu niên tinh linh đứng phía sau hắn, quá phận mà kéo gương mặt tinh xảo, xinh đẹp của thiếu niên tới gần mình, mang theo tia tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485344/quyen-3-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.