Mới vào đêm không lâu.
“Bệ hạ, Vô Nhai nói có chuyện quan trọng cần cầu kiến, đang chờ bên ngoài.”
Tạp Ân như trước có thói quen dấu cơ thể mập mạp của mình sau lớp sa liêm tầng tầng lớp lớp ở tẩm điện, kính cẫn bẩm báo với Hoàng Phủ Ngạo, hơn nữa ánh mắt thủy chung bảo trì trong phạm vi mủi chân mình. (Tuy là trung gian còn mắc một cái bụng to, không nhất định có thể nhìn thấy mủi chân a.)
“Ân, đã biết, bảo hắn tới thư phòng chờ đi.”
“Dạ, bệ hạ.” Tạp Ân vội vàng cúi đầu lui ra.
“Ha hả ~~~ xem ra Tạp Ân hiện tại rất sợ tiến vào tẩm điện của chúng ta a.”
Nhìn bộ dáng có chút buồn cười của Tạp Ân, Hoàng Phủ Ngạo nhịn không được cười nói, sau đó kéo Thanh Việt tới cạnh mình, hôn vài cái lên gương mặt nhỏ nhắn của bé.
“Việt nhi ngủ trước đi, phụ hoàng lát nữa sẽ trở lại.”
“Ân.” Thanh Việt trả lời có chút buồn ngủ, khép lại đôi mắt lóng lánh quang mang.
……..
Hồi lâu, chờ cho tất cả mọi người rời khỏi tẩm điện xong, Thanh Việt mới chậm rãi mở mắt, ngồi dậy, đôi mắt xinh đẹp không có chút buồn ngủ nào.
“Xuất hiện đi.”
Âm thanh Thanh Việt rất nhẹ nhưng mỗi ngóc ngách trong tẩm điện đều nghe thấy. (Đương nhiên, vì Thanh Việt sử dụng pháp thuật hệ phong cấp 2 —— Khoách Âm Thuật.) [khuếch đại âm thanh]
Rất nhanh, một con dơi màu đen treo người ở một góc tối tẩm điện nhanh chóng bay xuống, trong nháy mắt hóa thành hình người.
Người này chính là một trong Thập Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485318/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.