*********
Thanh Việt ngủ thực say, mãi đến khi cảm giác cơ thể mình đột nhiên chìm vào dòng nước ấm áp, nhất thời không thể thích ứng, giật mình vài cái mới chậm rãi mở mắt.
“Phụ hoàng?”
“Ân, Việt nhi tỉnh.”
Thanh Việt nhìn chung quanh một chút, lúc này mới phát hiện bọn họ đã về tràng săn bắn, nơi này là lều trại, bé đang tựa vào lòng phụ hoàng, hai người đang ngâm mình trong dục dũng.
“Phụ hoàng, chúng ta đã quay lại doanh địa sao? Sao không gọi Việt nhi tỉnh?”
“Nhìn Việt nhi ngủ ngon như vậy, phụ hoàng luyến tiếc.”
Hoàng Phủ Ngạo không để ý chút bất mãn trong lời Thanh Việt.
Thanh Việt ngẩng đầu nhìn mắt Hoàng Phủ Ngạo, ánh mắt sâu thẳm như màn đêm đã xuất hiện chút tơ máu, xung quanh viền mắt cũng có chút thâm, thể hiện mệt mỏi của chủ nhân.
Phụ hoàng hôm qua nhất định là mệt muốn chết rồi!
Thanh Việt nhớ rõ vì ban ngày quá mệt mỏi, tối qua bé vùi vào lòng phụ hoàng ngủ thực an bình, trong lúc mơ màng ngay cả một chút quấy nhiễu cũng không có.
Bây giờ nghĩ lại, nhất định là phụ hoàng cứ ôm bé nên bé mới ngủ thoải mái đến vậy, mà phụ hoàng đại khái là suốt đêm không hề chợp mắt đi.
Nghĩ vậy, Thanh Việt cảm giác trong lòng mình có chút khó chịu.
“Việt nhi làm sao vậy, sao tự nhiên lại không vui?” Hoàng Phủ Ngạo vỗ vỗ gương mặt nhỏ nhắn của Thanh Việt quan tâm hỏi.
Thanh Việt không trả lời, chỉ nâng bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve ánh mắt Hoàng Phủ Ngạo, xoa nhẹ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-the-chi-tuyet-the-vo-song/1485295/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.